With Our Hands Tied (I)

525 53 0
                                    

Kiss me more
-----------------

Việt Anh."

"...hmm?"

"..."

Thanh Bình cựa quậy, tiếng em gọi khẽ khiến Việt Anh tỉnh lại từ giấc ngủ vừa đến.

"Sao thế?" Anh mơ màng hỏi.

Mãi một lúc lâu sau anh vẫn chẳng nhận được câu trả lời. Việt Anh quay hẳn người về phía Thanh Bình, co người dụi dụi mặt vào vai em. Thanh Bình cũng nghiêng đầu, áp má mình lên mái tóc cắt ngắn của anh. Chỉ khác là đôi mắt em vẫn tỉnh táo mở to, điểm nhìn đặt lên một góc ở đâu đó trên trần nhà.

Việt Anh choàng một tay qua, bàn tay vắt trên vai Thanh Bình. Không thắng nổi cơn buồn ngủ chưa dứt, mí mắt anh cũng dần khép lại. Nhưng ngay lúc anh sắp chìm vào giấc ngủ thêm lần nữa, Thanh Bình chợt lên tiếng.

"Anh có sợ không?"

"Hmm?" Việt Anh thắc mắc. "Sợ cái gì cơ?"

"Anh biết mà, cái video..." Thanh Bình thở dài.

Cái video hai đứa mình dính lấy nhau trên sân tập ấy.

-----------------------------

Đó là một buổi chiều đẹp trời. Thời tiết Vũng Tàu quanh năm ấm áp, cả đội có thể ra sân tập mà chẳng cần áo giữ nhiệt, khác hẳn với cái lạnh đang hoành hành giữa mùa đông Hà Nội.

Nắng ấm, gió nhẹ, hẳn nhiên lòng người cũng nhẹ nhàng vui vẻ hơn, ít nhất với Việt Anh là vậy. Nhìn sang Thanh Bình đang đi bên cạnh, tâm trạng anh ngay lập tức tốt thêm gấp ba lần nữa. Việt Anh khẽ cười, nghiêng qua phía em, bảo:

"Nắng ấm thích thật."

"Như em ấy." Anh bổ sung.

Thanh Bình phì cười trước sự bổ sung bất chợt của anh. Em hay nhăn nhó, vì thế mọi người thường bảo trông em hơi "sóng gió", chứ chẳng ai bảo em giống nắng bao giờ. Ngược lại, em thấy, anh mới giống nắng ấm hơn cả, đường nét hiền hòa, sáng sủa lại hay cười. Đôi lúc chính em cũng thầm ghen tị với cảm giác tươi sáng tỏa ra từ anh.

"Muốn nắm tay em ghê." Việt Anh thở dài.

Thanh Bình cũng chỉ cười. Không phải ở đây, mọi người đang nhìn.

"Anh hôn em nhé?" Bất thình lình anh hỏi.

"Nếu anh dám." Thanh Bình nhún vai.

Thực lòng thì em cũng hiểu cảm giác của Việt Anh. Mỗi đợt tập trung lại bên nhau 24/7, nhưng phần lớn thời gian chuyện gần gũi nhất hai đứa có thể làm chỉ là đứng cạnh nhau, nhất là khi ở ngoài. Sự nghiệp còn dài, những người biết chuyện đều nhắc nhở, mà chính hai đứa cũng tự ý thức được rằng có càng ít những tiếng xì xào về mối quan hệ này thì càng tốt. Không nên để mọi chuyện đi quá xa, nhất là trước truyền thông.

"Nhanh đi kìa." Thanh Bình nhìn đồng đội dần tập trung đông đủ phía trước, nôn nóng lên tiếng nhắc nhở anh.

Đến khi hai đứa ra đến giữa sân, chỉ còn cách vị trí tập trung vài mét, Việt Anh mới vươn người qua, choàng lấy vai Thanh Bình, nhanh gọn lẹ hôn lên má em một cái.

Em không tránh. Chỉ có chân em bước nhanh hơn, và ánh mắt vô thức nhìn xuống mặt cỏ. Ai mà chẳng ngượng ngùng khi một cái hôn vừa in lên má ngay giữa sân tập đông người. Một cử chỉ tuy hơi thân mật quá đáng, nhưng vì thế mà cũng ngọt ngào quá thể.

Và, Thanh Bình không biết suy nghĩ của mình có đúng hay không, hành động đó chính là một sự thừa nhận cho mối quan hệ giữa hai người. Có lẽ anh đã bắt đầu (sẵn sàng) để công khai về em, và về mình.

‐--------------------------------

Thanh Bình của vài tiếng trước đã nghĩ như vậy, và lâng lâng hạnh phúc với suy nghĩ ấy. Còn bây giờ em chỉ ước rằng lúc đó em đã né tránh, đã giãy dụa, hoặc đã đẩy anh ra xa mình.

Em không nghĩ mọi chuyện lại lọt vào ống kính máy quay, được zoom cận, tua chậm, edit rồi lan truyền khắp mạng xã hội như thế này. Những bình luận nghi ngờ, châm chọc rồi cả miệt thị bắt đầu xuất hiện rải rác, và điều khiến em sợ hãi nhất là đa phần chúng đều nhằm vào Việt Anh.

Nhìn người đang úp mặt vào vai mình, tay chân rệu rã sau buổi tập nặng, Thanh Bình cũng chẳng mong anh nghe hiểu những gì mình vừa nói. Em chỉ vỗ nhẹ lên má anh, khẽ thì thầm:

"Không có gì. Ngủ đi nào."

Một tiếng "Ừm" nhỏ xíu phát ra từ cổ họng anh, và chỉ một phút sau em đã lại nghe tiếng thở đều bên tai.

Thanh Bình đan năm ngón tay vào bàn tay đang gác hờ trên vai mình, từ từ siết chặt. Xem này, tay em đã đủ lớn để phủ trọn lòng bàn tay anh rồi đấy.

Miễn là mình bên nhau anh nhỉ?

The AfterglowNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ