PN 5: Đại học

6.9K 361 32
                                    

Một bạn giấu tên đã cung cấp raw PN5-7 cho mình, chân thành cảm ơn bạn.
Mình sẽ cố gắng edit xong trong thời gian sớm nhất.

-----

Sáng sớm nhiệt độ của thành phố H thấp hơn thành phố W một chút, nhưng lại lạnh tới thấu xương.

Bùi Tẫn mặc một cái áo ngắn tay màu trơn đứng ở trước cửa quán điểm tâm, đầu óc chưa tỉnh táo .

Chờ bác gái bán bánh rán bắt đầu đánh trứng gà, Bùi Tẫn mới nhớ tới cái gì, chột dạ kéo kéo cổ áo.

Bùi Tẫn lấy di động ra xem xem trên cổ, màn hình màu đen của điện thoại phản chiếu xương quai xanh cách chỗ hầu kết không xa có một dấu răng rõ ràng -- là tối hôm qua Kỷ Thư cắn hắn.

Sáng sớm hôm nay vì Kỷ Thư muốn ăn bánh rán nóng, thế nên hắn dựa vào ý chí mạnh mẽ ngồi dậy từ chiếc giường ấm áp, còn loay hoay hơn nửa ngày thiếu chút nữa đánh thức Kỷ Thư, ôm dỗ cậu ngủ say hắn mới tùy tiện mặc quần áo rửa mặt ra ngoài mua đồ ăn.

Bùi Tẫn hôm nay ra ngoài rất sớm, dọc đường đến tiệm bánh rán cũng không gặp mấy người. Bùi Tẫn thật ra không để ý người khác nhìn thấy sẽ nghĩ như thế nào, chỉ là sợ Kỷ Thư biết hắn mang cái dấu răng này ra ngoài nhất định sẽ xấu hổ.

Bánh Bùi Tẫn mua để nhiều nguyên liệu, bác gái thì làm bánh chậm, nhưng trời còn sớm hắn cũng thong thả đợi, lúc này cũng chỉ có hắn là khách nên dì bán bánh bắt đầu nói vài câu với vị khách đẹp trai trước mắt.

Tay dì lật bánh trên chảo, hòa nhã nói: "Cậu trai trẻ, cậu chắc sinh viên ở đại học Hoa đi? Bên trường cậu có không ít sinh viên đều thuê trọ gần đây, họ thích ăn bánh rán nhà tôi lắm đấy."

Bùi Tẫn cất di động, nói: "Đúng vậy, cháu với người yêu đều học ở đại học Hoa, em ấy thích ăn bánh rán chỗ dì lắm, cháu chính là dậy sớm mua cho em ấy."

"Ha ha." Bác gái bán bánh rán cười, "Vậy cậu với người yêu tình cảm rất tốt đi, bây giờ mấy người trẻ tuổi như cậu không được bao nhiêy người có thể dậy sớm như này đi mua bữa sáng đâu."

Bùi Tẫn bất đắc dĩ nói: "Cháu cũng đâu có cách nào, em ấy muốn ăn thì sớm mấy cũng phải dậy thôi."

......

Lúc Bùi Tẫn quay lại phòng trọ Kỷ Thư còn chưa thức.

Căn bọn họ thuê có hai phòng ngủ một phòng khách cùng một gác xếp, nằm ở tiểu khu đối diện trường, tuy không lớn lắm nhưng hai người ở cũng dư dả.

Đã hai tháng kể từ lúc bọn họ bước vào cuộc sống đại học, hai người đối với mọi thứ xung quanh đã dần quen thuộc, cũng đem phòng trọ của họ bố trí thành một căn phòng ấm cúng, trông như cặp tình nhân đã sống chung mấy năm.

Bùi Tẫn vào phòng bếp hăm nóng một ly sữa bò, lại đem bánh rán bày ra đĩa, sau đó mang sữa bò cùng bánh rán cùng đặt lên bàn ăn.

Bữa sáng thế là chuẩn bị xong, Bùi Tẫn mới nhẹ nhàng mở cửa phòng ngủ chính, rèm cửa sổ kéo kín mít, ánh sáng không chiếu vào được nên trong phòng có vẻ âm u, nhưng lại cho người khác cảm thấy cực kỳ thoải mái.

Tùy TùngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ