Editor: Lạc Y Y
Về đến nhà họ Lục, bà Lục nhanh chóng gọi người đưa Lục Cẩn vào phòng y tế, còn về Tô Nguyên, bà ta thậm chí không thèm nhìn cậu lấy một cái, cậu muốn ở bên cạnh Lục Cẩn cũng bị quản gia ở gần đó cản lại.
Cuối cùng Tô Nguyên đành phải ngồi đợi ở sofa, lòng cậu khó chịu tựa như bị hàng triệu con kiến cắn xé, cậu không biết rốt cuộc Lục Cẩn bị làm sao, vì sao tự nhiên lại thành ra như vậy?
"Cậu là Tô Nguyên nhỉ?" Diệp Thi Ngữ vừa đúng lúc đến thăm bà Lục để kéo gần mối quan hệ "mẹ chồng nàng dâu", dù sao lấy được lòng bà Lục là cách tốt nhất để cô ta gả vào Lục gia.
"Ừ" Tô Nguyên gật đầu, nghi hoặc nhìn Diệp Thi Ngữ, buổi tiệc gia đình lần trước không hề có cô gái này, có điều vừa nhìn thấy cô ta, Tô Nguyên đã cảm thấy không ưa được, đặc biệt là ánh mắt lộ ra sự thương hại.
"Tôi là Diệp Thi Ngữ, đồng nghiệp của Lục Cẩn, tình trạng sức khỏe của anh ấy không được tốt, cậu không bị dọa sợ chứ." Diệp Thi Ngữ bày ra dáng vẻ của bà chủ nói: "Anh ấy không chịu được những nơi có quá nhiều pheromone, cũng không biết vì sao lần này lại chạy ra ngoài."
Bọn họ là đồng nghiệp, Diệp Thi Ngữ biết tình trạng sức khỏe của Lục Cẩn cũng không có gì, nhưng vì sao lời từ trong miệng cô ta lại khiến người ta chán ghét như vậy.
Diệp Thi Ngữ vươn tay với lấy tách trà, cố ý phát ra tiếng để Tô Nguyên chú ý tới.
Tô Nguyên cũng phối hợp nhìn qua, nhìn thấy ngón áp út đang đeo nhẫn của cô ta có kiểu dáng rất giống với của cậu, cậu nhìn càng thêm chướng mắt.
"Đúng rồi quản gia, phòng của tôi đã thu dọn xong rồi chứ, tôi mệt rồi, muốn về phòng nghỉ ngơi." Diệp Thi Ngữ giả vờ ngáp một cái, mỉm cười đứng dậy về phòng.
Phòng khách thoáng chốc chỉ còn lại một mình Tô Nguyên, cậu là vợ của Lục Cẩn, bây giờ đang ở nhà Lục Cẩn lại thấy rất lạc lõng, dù là những người này hay đồ vật ở đây đều khiến cậu rất khó chịu.
"Anh trai? Sao anh lại ở đây?"
Tô Nguyên nghe thấy giọng nói thì nhìn qua, Lục Bạch đi tới, thoải mái vùi mình vào lòng Tô Nguyên, "Anh ơi, khuya vậy rồi vẫn chưa ngủ sao?"
Tô Nguyên: "Anh đang đợi Lục Cẩn, anh ấy bệnh rồi, rất nặng, anh rất lo cho anh ấy."
Lục Bạch: "Anh không cần lo lắng quá, cậu sẽ không sao đâu, Tiểu Bạch chờ cậu với anh được không ạ?"
"Cảm ơn Tiểu Bạch" Tô Nguyên ôm chặt Lục Bạch, ở nơi này, người duy nhất làm cậu thoải mái chỉ có Lục Bạch, cậu muốn sau này mình cũng có một đứa con, có lẽ nó cũng chu đáo như Lục Bạch vậy.
Cấp cứu đến rất khuya, bà Lục mệt mõi đi ra ngoài, nhìn thấy Tô Nguyên đang ôm Lục Bạch, lập tức tức giận quát: "Quản gia đâu? Dẫn Tiểu Bạch về phòng."
Quản gia lập tức từ trong góc chạy tới, đưa Tiểu Bạch rời khỏi lồng ngực Tô nguyên, không quan tâm Lục Bạch không vui cũng ôm cậu nhóc đi.
"Tô Nguyên" Bà Lục ngồi đối diện Tô Nguyên, "Là cậu bảo nó ra ngoài sao? Cậu không biết sức khỏe Tiểu Cẩn không được tốt, muốn khiến nó chết phải không? Cậu cũng chỉ là món đồ nhà họ Lục mua về mà thôi, nếu cậu lại tiếp tục làm con trai tôi bị thương, tôi nhất định sẽ giết chết cậu."
BẠN ĐANG ĐỌC
(ABO) Sau khi kết hôn tôi thật thơm (Edit)
CasualeTên gốc: 结婚后我真香了 Tác giả: Nhị Niệm A Di - 二念阿姨 Raw: shubao Editor: Lạc Y Y Tình trạng truyện: Đã Hoàn (113 Chương) Trình trạng edit: Đã hoàn 😊 Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Sinh con, Ngược luyến, ABO, Cưới trước...