1. Tháng 6 năm 2018, tại trường cấp ba Sugisawa, quận Miyagi, thành phố Seidai.
Câu lạc bộ nghiên cứu tâm linh, giờ giải lao, có bốn học sinh, ba nam một nữ đang túm tụm trước một cái bàn.
"Có chắc là nó sẽ di chuyển không đó? Trời còn sáng mà chơi cầu cơ là thấy không linh rồi." Tôi híp mắt nghi ngờ nhìn bảng chữ cái với đồng xu trên bàn.
"Phải thử thì mới biết được, nếu không phải tên hội trưởng kia cấm cửa không cho câu lạc bộ chúng ta hoạt động sau giờ học thì đâu có tới nông nỗi này." Đàn chị Sasaki càng nghĩ càng tức đến nghiến răng.
"Thôi nào thôi nào, bắt đầu lẹ không hết giờ." Đàn anh Iguchi cười hòa hoãn, đặt tay lên đồng xu.
Những người còn lại cũng làm theo.
"Kokkuri-san, Kokkuri-san, hãy cho chúng tối biết con vật sẽ đánh bại hội trưởng hội học sinh đi nào!"
Vừa dứt lười, đồng xu bắt đầu dịch chuyển qua lại, tạp thành chữ 'Clione'.
"Là một con Clione sao! Há há há!" Cả hội tâm linh ôm bụng cười nắc nẻ, tôi cũng nhịn không được mà vỗ bịch bịch lên vai Itadori Yuuji.
"Câu lạc bộ tâm linh kia!" Vừa nhắc tào tháo tào tháo tới.
"Gì vậy hội trưởng Clione?"
"Tôi giết cậu bây giờ Itadori!"
"Tôi đã nói mới mấy người nhiều rồi, một câu lạc bộ không có giấy hoạt động thì không xứng đáng sở hữu một phòng học riêng trong ngôi trường này." Hội trưởng đẩy mắt kính quyết liệt nói, "Cho nên từ giờ trở đi đây sẽ trở thành phòng của câu lạc bộ thể dục nữ sinh."
"Anh mà làm vậy là sẽ gặp rắc rối lớn đấy hội trưởng à." Itadori Yuuji đột nhiên đổi giọng nghiêm túc.
"Nói vậy là có ý gì?"
"Có một tin đồn đang lan truyền khắp trường đó!" Sasaki tiếp lời.
Lại nữa.
Tôi dựa vào người Itadori Yuuji xem cảnh tượng diễn ra hằng ngày quen thuộc.
Lần này đàn chị có tâm đến mức lục đâu ra tờ báo từ ba mươi năm trước để chứng minh sự kiện tâm linh diễn ra gần đây là do linh hồn người nhân viên xây dựng tên Yoshiada mất tích mấy chục năm gây ra. Đề nghị hội trưởng không nên tùy tiện giải tán câu lạc bộ.
Quả nhiên cuối cùng từ lời của hội trưởng hội học sinh mà biết tất cả cầu thủ đánh bóng chày nhập viên là vì bọ chét.
Nếu không phải lười biếng mà lại sợ mất điểm chuyên cần thì tôi cũng không tham gia cái câu lạc bộ ba không này.
Thật ra, tôi không phải người ở nơi đây, chính xác hơn là không phải người ở thế giới này. Người ta chuyển sinh không phải có ma pháp hay làm công tước quý tộc thì cũng có cuộc sống sung sướng hơn. Còn tôi vừa thoát khỏi cánh cửa đại học thì đã chuyển sinh thành một thằng nhóc sáu tuổi đi học lại từ đầu.
Đã vậy còn mất cha mất mẹ sống nhờ tiền trợ cấp của dòng họ.
Có khoảng thời gian tôi từng u uất đến mức xém trầm cảm, may mà từ khi chuyển sang nơi ở mới làm hàng xóm với nhà Itadori thì đỡ hơn nhiều.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tổng hợp đồng nhân Anime
FanfictionThể loại: Đồng nhân, Boylove Mấy cái hố tui đào dở trong năm qua, thấy hay hay nên đăng cho mọi người đọc chung. Không biết là quà năm mới hay dằn vặt năm mới tại có nhiều cái giờ đọc lại thấy tuyệt vãiiii, tới tui còn tự hỏi tại sao không thể viế...