Cậu đến ngồi đối diện trước mặt anh, nở nụ cười ẩn ý :
- Chào anh, Tiêu Chiến
Bàn tay anh nâng ly rượu lên :
- Sau 5 năm em trưởng thành hơn rồi đấy nhỉ
- Cám ơn lời khen của anh nhé, Anh Trai _Cậu nhấn mạnh hai từ cuối khiến khuôn mặt anh lạnh lùng nay càng trở nên đáng sợ hơn...
- Em trêu ngươi tôi đấy à ,em sau 5 năm biến mất giờ trở về Trung Quốc muốn kí hợp đồng với công ty tôi ,em có ý định gì vậy? Muốn giở trò ranh ma với tôi hả Vương Nhất Bác?
- Tiêu Chiến, hình như anh hiểu lầm rồi thì phải, ý định của tôi về nước không phải là muốn kí hợp đồng với tập đoàn anh đâu, nói thẳng ra cho anh dễ hiểu nhé, tôi không kí hợp đồng với ZW ,về Trung Quốc chỉ là muốn nhìn lại nơi tôi đã từng sống thôi_Cậu đứng bật dậy cười khểnh
- Em trở về để trêu tức tôi sao ?_Anh kéo ghế đứng dậy gây tiếng động mạnh
- Đúng đó, giờ thì tôi chán rồi, tài xế còn đang đợi tôi bên ngoài, anh ở lại nhé, chúc anh ngon miệng _Cậu đeo chiếc ba lô đi thẳng ra cửa
Cậu tuy đã là chủ tịch của một công ty nhưng suy nghĩ của cậu vẫn đơn giản và chưa có sự chín chắn. Bắt anh đợi một tiếng , không thèm kí hợp đồng rồi bỏ đi . Cậu nghĩ anh sẽ hiền lành mà để cậu đi an toàn sao ?
Cánh tay rắn chắc kéo cổ tay thon trắng nhỏ bé với lực mạnh khiến cậu ngã nhào vào lòng anh. Hơi thở và hương thơm của anh xông thẳng lên mũi cậu khiến kí ức vốn đóng lại giờ đã ùa về trong tâm trí cậu. Gò má bất giác đỏ lên, hai bàn tay vo lại thành nấm đấm thùm thụp vào ngực anh nhưng anh vẫn ôm chặt cậu vào lòng . Tiêu Chiến nhìn cậu một cách chăm chú, tuy rằng gương mặt vẫn biểu cảm lạnh lùng nhưng ánh mắt chứa đầy lửa tình ầm ĩ đang chực chờ bùng phát. 5 năm anh chờ đợi cậu, sự nhung nhớ dày vò anh về cả thể xác lẫn tinh thần. Cuối cùng cậu cũng đã trở về.....Nhưng cậu không đàng hoàng nói chuyện với anh, thậm chí cả cái ánh mắt cũng muốn trêu tức anh. 5 năm qua cậu đã thay đổi như nào vậy? Anh ôm cậu chặt hơn, cúi xuống ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cậu ,lông mi cậu dài và cong hơn, làn da càng ngày càng trắng ,màu tóc cậu cũng đã chuyển thành nâu sẫm làm toát lên dáng vẻ chững chạc của cậu nhóc 20 tuổi. 5 năm trôi qua, Vương Nhất Bác thực sự đã trở thành một người trưởng thành. Nhưng nó không làm mất đi vẻ đẹp trong sáng trên gương mặt cậu, không những vậy còn tăng thêm vẻ kiều mị, quyến rũ. Cậu càng lúc lại càng đẹp, giống như một thiên thần trên cao làm cả đàn ông và phụ nữ đều ước ao. Mà anh càng lúc lại càng muốn có cậu, 5 năm qua điều này trong lòng anh chưa bao giờ suy giảm. Nay cậu đã đứng trước mặt anh, vẫn gương mặt tuyệt đẹp đó, vẫn đôi mắt to tròn đó. Khi hai ánh mắt chạm vào nhau, thời gian dường như ngưng đọng. Đã bao lâu rồi? Là 5 năm. Những kí ức trong suốt một tháng đó lại thay phiên nhau ùa về.
Lúc này cậu để ý kĩ mới thấy vẻ ngoài của anh dường như cũng đã thay đổi qua thời gian ,anh thực sự rất khác hay chí ít, ký ức còn sót lại trong cậu đã nói điều này. Vẫn sự lạnh lùng đó, vẫn khí chất uy nghiêm đó nhưng nay còn tàn khốc hơn. Anh đã cao lớn hơn rất nhiều, thân hình vẫn anh dũng quyến rũ như vậy. Làn da sạm đi chút không trắng nõn như ngày xưa, có lẽ anh đã lăn lộn rất mệt nhọc ở nhiều thế giới bên ngoài. Nghe Đoàn Bách Lộ nói ,năm cậu bỏ đi ,hợp đồng tập đoàn bị hủy đó là khoảng thời gian khó khăn nhất đối với anh và công ty. Một tay gây dựng lại cả một tập đoàn hung mạnh và những chi nhánh nhỏ là một việc làm không hề dễ dàng đối với một giám đốc còn trẻ lúc bấy giờ như anh. Công việc và thời gian đã điểm lại sự mệt mỏi ,từng trải trên khuôn mặt anh. Nhưng điều đó không ảnh hưởng gì đến vẻ đẹp trai của anh, mà còn làm tăng thêm vẻ quyến rũ chết người. Gương mặt anh tuấn khắc từng nét hoàn hảo nay còn ma mị hơn xưa. Đôi môi đỏ mọng từng lộ hai chiếc răng thỏ dễ thương giờ đã tạo thành một đường cong hoàn hảo trên khuôn mặt. Tuy nhiên , Vương Nhất Bác ngay lập tức hồi phục ý thức, quên đi bản năng của bản thân và đính chính lại hành động hiện tại của mình . Cậu khẽ quay đi chỗ khác để né tránh ánh mắt của anh, cử chỉ của cậu khiến đôi môi quyến rũ kia khẽ nhếch lên một đường cong tuyệt mỹ, anh phả hơi thở vào tai cậu khiến cái đầu nhỏ bé kia rụt lại như một chú rùa đang được bảo vệ trong vòng tay ấm áp :
BẠN ĐANG ĐỌC
[Chuyển Ver Hoàn/ZSWW] Em Không Phải Là Em Trai Tôi
FanfictionTên truyện: Em Không Phải Là Em Trai Tôi Tác giả: Trần Minh Ngọc *Chuyển ver đã có sự đồng ý của tác giả gốc. ____________ "Em không phải là em trai tôi" "Tôi ghét việc coi em là em trai" "Em là của tôi" "Tôi yêu em" "Hãy mãi bên tôi và đừng rời xa...