Một nghìn con hạc (2)

1.6K 132 1
                                    

Chuyến đi đến Chính gia đầy thống khổ, nhưng nỗi đau trong lòng hắn đã bị ngăn cách bởi sự nghịch ngợm của con trai. Bé con bé bỏng thích thú với mọi thứ xung quanh, với tất cả những mùi hương mới mẻ và những âm thanh kỳ lạ. Những tiếng cười khúc khích cùng với những tiếng bập bẹ vô nghĩa khiến hắn bất giác cong môi, cơ thể hắn bớt căng thẳng hơn sau từng đoạn đường mà hắn dần rời xa ngôi nhà của mình.

Con trai hắn nhìn hắn sau mỗi lần phát hiện ra những điều mới lạ, thét lên đầy vui sướng khi hắn nhìn lại. Và mỗi khi hắn làm vậy vẻ mặt đầy cưng chiều, con trai hắn sẽ vui vẻ bi bô.

Ngay khi họ đến cổng Chính gia, đôi mắt của con trai hắn mở to một cách hài hước (thật giống với mắt người yêu của hắn, nó càng khiến vết thương trong trái tim hắn thêm bỏng rát) đến nỗi hắn phải ngăn lại tiếng cười của bản thân.

Con trai hắn nhìn chằm chằm vào những vật thể kỳ lạ khi họ đi qua cổng và tiến vào khu nhà, mắt mở to và nước dãi chảy khắp món đồ chơi mà bé con ngậm trong miệng. Hắn nhẹ nhàng lấy thứ đó ra, dỗ dành tiếng giận dỗi của con mình.

Hắn sẽ trả lại nó cho bé cưng của hắn sau, vì hắn không thể từ chối con trai mình bất cứ điều gì nó mong muốn. Hòm kho báu nhỏ với vô số đồ chơi trong phòng ngủ của họ là bằng chứng cho điều đó.

Hắn nhìn vệ sĩ đứng ngoài cửa, nhìn chúng loạng choạng tiến đến mở cửa xe, cúi đầu trước thân phận chủ nhận Thứ gia của hắn. Hắn gần như cảm thấy thích thú khi nhìn thấy khuôn mặt sửng sốt của chúng khi chúng đối mặt với con trai hắn, chắc chắn là sững sờ trước vẻ ngoài của đứa trẻ.

Con trai hắn nhìn lại chúng và cười hở lợi, nhét một bàn tay đeo găng vào miệng.

Một trong số chúng há hốc miệng, rồi ngay lập tức ngậm miệng lại khi nhìn lên hắn, tự hỏi liệu hắn có trừng phạt chúng vì điều đó không. Hắn không thèm để ý, tự mình ra khỏi xe trước khi đi ra phía sau để lấy cặp.

Chúng vội vàng đưa tay nhận lấy chiếc túi nhưng hắn từ chối với một nụ cười lịch sự. Khi sải bước về phía bé con của mình, hắn đảm bảo mình đã nở nụ cười rạng rỡ nhất để chúng có thể nhìn thấy và quan sát. Điều này sẽ tốt cho gia đình hắn, trên thực tế, nó tốt cho tất cả.

Những tin đồn sẽ được lan truyền; các gia tộc sẽ nắm bắt được tin tức này. Gần như chắc chắn, chúng sẽ, với sự xảo quyệt và tham vọng của riêng mình, tính toán thực hiện nước đi của chúng lên Vegas nhưng Vegas, người đã nghĩ đến mọi kết quả, gần như mong đợi điều đó.

Mong đợi sự đổ máu và tàn sát xảy ra.

"Tình yêu," Hắn gọi bé con đáng yêu của mình, người 'ohh' với hắn, dễ dàng chấp nhận vòng tay của Vegas.

Đôi mắt của một tên vệ sĩ đeo kính gần như sắp rơi ra khỏi tròng, như thể không tin nổi vào những gì đang xảy ra trước mắt mình.

Vegas chú ý, hoàn toàn đoán trước được khi tên vệ sĩ đánh hơi không khí, kín đáo nhất có thể trước khi một tiếng hít thở đầy kinh ngạc im lặng lan tỏa trong không khí. Tên vệ sĩ lùi lại một bước, sự ngạc nhiên hiện rõ trên khuôn mắt cậu ta trước khi quay trở lại với lớp mặt nạ lạnh lùng mà người vệ sĩ trưởng đã dạy cho họ. Khoảnh khắc thất thố này có thể khiến một người phải trả giá bằng mạng sống, và hắn tự hỏi tên vệ sĩ này có thể ngu ngốc để lộ cảm xúc của mình bao nhiêu lần nữa.

Thú vị. Quá thú vị.

Chan chắc hẳn là đang nuôi mèo con nếu đây là năng lực của gia tộc mạnh nhất của Châu Á.

Hắn ra hiệu cho một trong những tên vệ sĩ lấy xe đẩy em bé ra, sau đó cúi người xuống ghế trẻ em để tháo dây đai cho con mình và cẩn thận đặt bé con vào trong xe đẩy với sự kiên nhẫn của một vị thần. Con trai bình tĩnh, lương thiện của hắn không hề ầm ĩ khi hắn đóng lại những chiếc dây đai, kiểm tra độ chắc chắn hai lần với mỗi chiếc đai.

Ngay sau khi hắn kết thúc, hắn hướng ánh mắt vào tên vệ sĩ đeo kính, người lập tức dẫn hắn vào bên trong khu nhà. Hắn đi theo, nắm chặt tay cầm của xe đẩy, không để lộ bất kỳ cảm xúc nào đang cuồn cuộn trong đầu.

Người trợ lý đã ở đó lần trước lại chào đón hắn một lần nữa, che giấu sự kinh ngạc của cô ta chuyên nghiệp hơn nhiều so với những tên vệ sĩ bên ngoài và hắn chế giễu điều đó, tự hỏi làm thế nào mà người trợ lý này dường như còn hòa nhập với thế giới của họ hơn những kẻ giết người được đào tạo ngoài kia.

Đôi mắt của cô ta nhìn chằm chằm vào con trai hắn, và hắn phải nuốt xuống tiếng gầm gừ hung hăng của mình; về một mối đe dọa tiềm ẩn cho con của hắn.

Nhưng hắn phải kiềm chế.

"Chào mừng đến với Chính gia, Ngài Vegas. Thứ lỗi cho tôi, nhưng dường như ngài không có bất kỳ lịch hẹn nào cho ngày hôm nay? Chúng tôi có thể giúp gì cho ngài không?"

Hắn nghiêng đầu sang một bên, thầm tán thưởng vì sự chú ý của cô ta đối với cơn thịnh nộ tràn ngập trong hắn mỗi khi hắn không được đối xử đúng mực. Hắn nở một nụ cười quyến rũ khi nói với giọng đều đều, "Tôi chỉ đến đây cho một chuyến thăm thân tình với người anh họ lớn tuổi nhất của tôi, chắc chắn anh ấy không quá bận để uống một tách trà chứ?"

Tên vệ sĩ phía sau đã trả lời trước khi người trợ lý có thể, "Tôi sẽ đưa ngài đến chỗ cậu ấy, Khun Vegas. Xin hãy đi theo tôi."

[VegasPete] [ABO] Như mọi thứ vẫn luôn như vậyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ