Chapter 21

553 50 1
                                    

Author: 默山

Edit: Q

————————————

Một con chim nhỏ đập cánh trên cửa sổ hành lang, phá vỡ bầu không khí im lặng bất thường. Mấy người ngoài cửa trố mắt nhìn nhau, nhất thời không biết nên nói gì mới phải.

"Là con chủ động theo đuổi Gellert." Albus lặp lại, "Hơn nữa cũng là con yêu cầu Gellert đánh dấu con, ngầm đồng ý mang thai con của em ấy."

Percival trợn tròn mắt. Ông không ngờ nổi rằng đứa con trai xuất chúng suốt 18 năm qua của mình lại có ngày đi quá giới hạn như vậy.

"Cha, cha đừng trách Gellert nữa." Albus thấp giọng cầu xin, "Muốn trách cứ trách con đi."

Khóe miệng ông Grindelwald co giật vài cái. Ông liếc qua vợ mình, yên lặng hạ đũa phép xuống. Còn Gellert vẫn ngồi dưới đất. Hắn không ngờ rằng Albus sẽ lấy cớ đó để chắn trước mặt mình như bây giờ.

"Albus..." Gellert vội vàng đứng dậy, lại gần Albus, và cúi đầu xin lỗi Percival, "Rất xin lỗi chú Dumbledore."

Percival không còn gì để nói. Ông nhìn Gellert thoát khỏi đũa phép của cha mình, thậm chí còn mang Albus đi như một kẻ thắng cuộc kiêu ngạo, làm ông tức muốn chết. Percival thầm nghĩ, sớm muộn gì cũng phải đập cho thằng nhóc này một trận.

Kendra nắm tay người chồng đang phẫn nộ, còn ân cần đóng cửa cho hai chàng trai trẻ. "Để hai đứa tự giải quyết chuyện của chúng đi."

Rõ ràng là Percival đã quên chuyện năm đó, khi một phù thủy thuần huyết như ông muốn kết hôn với Kendra phù thủy gốc Muggle, ông bà của Albus đã phản đối dữ dội thế nào.

"Anh không nhớ lúc cha anh đuổi em ra khỏi nhà à?" Kendera cười nói, "Cha anh từng nói chỉ phù thủy thuần huyết mới có thể bước chân vào nhà Dumbledore?"

Nghe vậy, Percival ngượng ngùng sờ mũi, không nói lời nào.

"Hơn nữa, anh phải nghĩ đến mặt tốt chứ." Kendera nắm tay chồng, "Anh sẽ sớm lên chức ông ngoại, sắp phải kể chuyện của cha mẹ cho những đứa cháu nhỏ, rất thú vị đó chứ."

Percival cuối cùng cũng không khỏi nở nụ cười. Ông quay đầu nhìn về phía Grindelwald, quyết định thử tiếp nhận gia tộc kỳ quái này.

Mà ông Grindelwald không biết vì sao lại cãi nhau với vợ. Ông chắp tay sau lưng, gõ đũa phép lên bả vai, "Vanessa, em biết nơi này có một vết sẹo nhỉ?"

Bà Grindelwald khoanh tay, chớp chớp mắt, "Ừ, em biết chứ."

"Vậy em có nhớ tại sao lại có nó không?" Ông Grindelwald khịt mũi.

Bà Grindelwald nhíu mày, cẩn thận suy nghĩ một lúc, "Nói thật, em không nhớ rõ lắm."

"Ừ, anh biết ngay mà." Ông Grindelwald lên giọng mỉa mai, "Anh nghĩ em nên nhớ năm đó cha em đánh anh thảm thương thế nào."

[GGAD][ABO] HỘC HẠ CHI HÔN / 槲下之吻Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ