Như một vết mực loang, cơn giận sẽ từ từ nhuộm đen sự trong sạch của con người.
Seokjin tự hỏi Yoongi đã nghĩ gì khi chết dưới tay người gã yêu.
Nghĩ lại thì anh vẫn thấy gã đáng thương, dù tội trạng của gã đủ lớn để nhận lấy hình phạt này.
Thật tình thì anh không hề muốn như thế, anh chỉ định mượn tay Taehyung cho gã một bài học. Gã đã làm thiên thần của anh sắp mù loà. Seokjin nghĩ một cú đấm vào mặt Yoongi do chính Taehyung ra tay, vậy là quá đủ. Không gì đau hơn việc người mà mình đem lòng tương tư bấy lâu nay lại vì một người khác mà bạo lực với mình.
Ý Seokjin chỉ muốn thế.
Nhưng rồi tình yêu của Taehyung dành cho anh đã quá lớn. Nó khiến cả ba lùi một phát về thẳng địa ngục. Nấm mồ của tình yêu nay chẳng còn là hôn nhân, mà là những chấp niệm khi yêu. Nhiều lúc cố chấp quá, chúng ta sẽ trở thành kẻ bị bỏ rơi. Hoặc là trở thành tội phạm nếu không muốn bị bỏ rơi. Đó là lý do vì sao thỉnh thoảng tôi, bác sĩ tâm lý kiêm cảnh sát Jimin, vẫn hay nhận được những vụ án vợ sát chồng, chồng chém vợ, người yêu giết nhau. Đơn giản vì họ không muốn trở thành kẻ bị bỏ rơi trong cuộc tình của họ.
Seokjin sau khi nhận được kết quả bệnh trạng của Taehyung, anh vốn đã muốn cắt đứt mọi thứ với Yoongi. Không lý do gì để anh phải gọi một kẻ điên tình chữa trị cho chồng mình cả. Nhưng rồi vào ngày mưa ấy, Taehyung đã ôm ghì anh vào lòng, hắn sử dụng chất giọng trầm ấm ăn tiền của mình lẩm nhẩm như một người bị tâm thần.
"Em nghe bạn em nói anh gặp riêng Yoongi?"
"Tại sao anh lại gặp riêng Yoongi?!"
"Em đã để anh thiếu thốn thứ gì hả Seokjin?"
"Có thật là anh chỉ gặp Yoongi để trao đổi bệnh tình của em?? Đừng khiến niềm tin của em mỏng manh hơn nữa." Giọng hắn văng vẳng bên tai, dai dẳng mà lạnh lẽo. Qua mặt gương phía đối diện, Seokjin có thể thấy bóng hình hai người phản chiếu một cách méo mó trong đôi mắt đã từng dịu dàng như trời thu của Taehyung.
Đừng khiến niềm tin của em...? Em có bao giờ tin anh sao?
"Anh là cám dỗ, anh là thuốc phiện. Vậy nên đừng tiếp xúc với bất kì ai..."
Seokjin bị bạn đời ôm đến ngộp thở, nhưng vẫn bất giác mỉm cười quỷ dị. Hoá ra Yoongi tìm cách gặp riêng anh để chia rẽ tình cảm của Taehyung và anh. Để niềm tin của Taehyung về anh tiếp tục lung lay, và rồi ngày nào đó, hắn sẽ không chịu được nữa mà lồng lộn lên vì anh bội bạc hắn, sau đó rời bỏ anh.
Ý đồ của gã đã rõ rành rành, rằng không có được thì nhất định sẽ phá tanh bành. Nhưng tiếc thay Yoongi, đối với Taehyung, anh càng rời xa hắn thì hắn sẽ càng siết chặt lại. Sợi xích vô hình đã xuất hiện từ lâu trong mối quan hệ này.
Bởi cả hai coi nhau là thuốc phiện. Nguyện chết vì nhau, chứ không nguyện sống mà chẳng có nhau.
Seokjin tiếp tục đến gặp riêng Yoongi trong sự ngờ vực của gã. Anh cố tình hẹn gã ở những địa điểm mà bạn bè Taehyung dễ thấy nhất. Anh vờ bảo rằng anh cần gã chăm sóc cho Taehyung, và san sẻ hắn cho anh, miễn là hắn được khoẻ mạnh. Đã giăng lưới thì phải giăng cho trót, điều cuối cùng anh hứa với hắn, là mình sẽ rời xa Taehyung nếu Yoongi cứu được đôi mắt hắn.
BẠN ĐANG ĐỌC
Russian Roulette
FanfictionĐôi mắt em mờ đục trong làn nước, hình ảnh tôi hư ảo phản chiếu trong đồng tử em hệt như đức mẹ Maria. Tôi chẳng biết làm gì khác ngoài đan tay vào mái tóc vàng hoe ấy, xoa đầu em và đáp lại cái nhìn của em, để bản thân hoá thành cây thánh giá, minh...