Chương 3

418 25 0
                                    

【 Vong Tiện 】 Nhân Duyên Trời Định 03 - Bị Tứ Đại Gia Tộc Thúc Giục Sinh Con
   

Tĩnh Thất là thư phòng cùng phòng ngủ của Lam Vong Cơ, ngày thường cũng không cho người ngoài đặt chân vào, ngay cả dọn dẹp quét tước đều do y tự làm, hiện giờ lại chọn Tĩnh thất, tức là y không xem Ngụy Vô Tiện như người ngoài.

Thanh Hành Quân đột nhiên nhớ lại thanh âm xa xa trong mơ đã nói: "Hai người vốn là lương duyên trời định" . Vì thế y gật gật đầu nói: "Ở phòng ngủ của Vong Cơ, cũng tốt." Lại hướng Ngụy Vô Tiện nói: "Ngụy công tử, vậy ủy khuất ngươi, thời gian này, cùng Vong Cơ tạm ở Tĩnh Thất đi. . . . . ."

Thanh Hành Quân nhìn hai người sắc mặt ngưng trọng, chắc là do sự tình phát sinh đột ngột, còn chưa kịp thông suốt, lại an ủi nói: "Vong cơ, Ngụy công tử, việc này hai ngươi không cần quá vội vàng, hôm nay các ngươi luận bàn kiếm pháp suốt hai canh giờ, nhất định mệt mỏi, cứ nghỉ ngơi một đêm thật tốt. . . . . ."

Giang Phong Miên nói: "A Anh, Lam nhị công tử cùng Lam tông chủ đều là người tốt, ta tin họ sẽ không bạc đãi ngươi, nếu có chuyện gì ngươi có thể đưa tin cho ta, ta lập tức ngự kiếm đến đây thăm ngươi. . . . . ."

Ngụy Vô Tiện rưng rưng từ biệt Giang Phong Miên, như linh hồn lang thang bị Lam Vong Cơ và Lam Hi Thần dẫn tới Tĩnh Thất. Bởi vì chuyện nam tử mang thai thật hoang đường, ảnh hưởng đến thể diện của Ngụy Vô Tiện, nên không để lộ ra ngoài, cũng không gióng trống khua chiêng chuẩn bị, chuyện quá khẩn cấp, chỉ là ở Tĩnh Thất đổi mới chăn đệm, chuẩn bị tốt nước ấm, khăn tắm cùng quần áo mới để hai người tắm rửa.

Lam Vong Cơ Ngụy Vô Tiện trở lại Tĩnh Thất, đóng cửa cửa phòng, không ai nói gì.

Ngụy Vô Tiện đáng thương tìm một góc, co người, hai tay ôm đầu gối,  ngẩng đầu đưa mắt đánh giá Tĩnh Thất, phong cách cổ xưa lịch sự tao nhã, bố trí đơn giản, sạch sẽ ngăn nắp nhìn không ra có người ở, so với cái ổ chó của hắn ở Liên Hoa Ổ tốt hơn bao nhiêu lần.

Lam Vong Cơ chỉ ngồi ngay ngắn ở trước án thư, khẽ vuốt Vong Cơ Cầm, âm thanh nhu hòa dễ nghe của dây đàn lần lượt vang lên, có tác dụng tĩnh tâm ngưng thần. Liên tục đàn tấu nữa canh giờ, ước chừng sắp đến giờ hợi, Lam Vong Cơ ngước mắt thấy Ngụy Vô Tiện co ro trong góc, đầu gục xuống có vẻ buồn ngủ. Y đứng dậy, chậm rãi đi đến trước mặt Ngụy Vô Tiện, đẩy nhẹ hắn, khẽ gọi: "Ngụy Anh."

Ngụy Vô Tiện vốn không ngủ say, bị Lam Vong Cơ đẩy nhẹ liền bừng tỉnh, hắn càng siết chặt hai cánh tay ôm đầu gối, kích động cảnh giác hỏi: "Ngươi, ngươi làm gì. . . . . ."

". . . . . ." Lam Vong Cơ nói: "Ngụy Anh, đi tắm trước đi. . . . . ."

Ngụy Vô Tiện mở to hai mắt, hắn nói: "A? Đi tắm? !" Hắn lại chuyển thành vẻ mặt khó xử, yếu ớt nói: "Lam Trạm, chúng ta, chúng ta thật sự phải. . . . . . làm cái kia sao?"

Lam Vong Cơ quay đầu đi, không dám nhìn thẳng Ngụy Vô Tiện, y hạ giọng, trả lời rất nhỏ: ". . . . . . Ta không biết. . . . . ." Vừa không biết cần phải làm chuyện đó không, vừa không biết phải làm như thế nào. Y lại tiếp tục nói: "Ngụy Anh, ngươi mệt mỏi rồi, tắm rửa trước, hôm nay nghỉ ngơi sớm. Việc khác, không vội. . . . . ."

[Vong Tiện Edit]  Nhân Duyên Trời Định - Bị Tứ Đại Gia Tộc Thúc Giục Sinh ConNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ