Chương 15 (Hoàn)

659 38 6
                                    




15

Ngụy Vô Tiện đang ủy khuất, lại bị chuyện mấy con chó cắt ngang, quên thổ lộ tình cảm của mình, cứ như vậy tùy ý Lam Vong Cơ ôm hắn chặt chẽ vào trong ngực, trong lòng suy nghĩ: Lam Trạm sao thế này, lúc này không phải là vì cảm động mà mãnh liệt hôn một trận sao! Sao y không hôn ta!?

Vì vậy Ngụy Vô Tiện thoát ra khỏi vòng tay của Lam Vong Cơ, vừa định chủ động hôn y, nghe tiếng gõ cửa, là môn sinh Giang Thị mang bữa tối đến cho Ngụy Vô Tiện và Lam Vong Cơ..

Sau khi Lam Vong Cơ đơn phương  thổ lộ, hai người xem như xác định quan hệ, Lam Vong Cơ liền không quay lại phòng của mình, ban đêm hai người cũng tự nhiên mà nằm cùng một giường. Giường Ngụy Vô Tiện mặc dù không rộng rãi như giường Lam Vong Cơ, vẫn có thể miễn cưỡng nằm được hai người, nhưng hai người vẫn ôm chặt. Lam Vong Cơ từ sau lưng ôm Ngụy Vô Tiện vào lòng ngực, y chậm rãi vươn tay, thăm dò vào trung y Ngụy Vô Tiện, tại chỗ bụng bằng phẳng bóng loáng, dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve. . . .

Động tác rất nhẹ rất nhu, Ngụy Vô Tiện chỉ cảm thấy bụng ngứa ngứa, hắn ưỡn mông nói :"Lam Trạm, ngứa nha. . . . Đừng sờ, hiện tại mới hơn một tháng, có thể sờ được cái gì!"

"Ừ. . . . . ." Lam Vong Cơ thu lại bàn tay đang vuốt ve bụng hắn, lại cầm tay Ngụy Vô Tiện, để trong lòng bàn tay xoa xoa. Ngụy Vô Tiện tắm rửa xong, mái tóc truyền đến mùi hương bồ kết tươi mát. Bất tri bất giác, chỗ giữa hai chân lại không thể khống chế mà rục rịch đứng lên.

". . . . . . . ." Ngụy Vô Tiện cảm giác phía sau có vật cứng rắn ép vào người mình, dù sao đã làm hai lần, hơn nữa vật kia chính mình cũng có. Không cần hỏi cũng biết là cái gì. Hắn xoay người trong lòng ngực Lam Vong Cơ, mặt đối mặt với Lam Vong Cơ  kề nhau càng ngày càng gần. . . . . . Gần đến lông mi hai người chạm nhau, hơi thở tương giao. Ngụy Vô Tiện  hôn rất nhẹ, như có như không, lau một chút môi Lam Vong Cơ, lại rời đi.

Tay Ngụy Vô Tiện bắt đầu sờ soạng phía dưới, nhỏ giọng hỏi: "Lam Trạm, ngươi có muốn không . . . ."

"Ngụy Anh. . . . . ." giọng Lam Vong Cơ khàn khàn, cực lực ẩn nhẫn, hạ thân bị tay Ngụy Vô Tiện chạm vào, càng thêm trướng đau khó nhịn. Nhưng y bỗng dưng nhớ đến, hôm qua lúc mình vừa đến, Ôn Tình từng nói qua "Chú ý đúng mực, không thể xằng bậy", liền đè lại tay hắn cự tuyệt nói: "Ngụy Anh, ngươi hiện tại, không thể. . . . . ."

"Không có việc gì, có Ôn Tình ở đây, ngươi sợ cái gì. . . . . ." Hắn lại kề qua, nhẹ nhàng mổ môi Lam Vong Cơ, càng nhỏ giọng nói: "Lam Nhị ca ca, chúng ta nhẹ một chút là được rồi. . . . . ." Nói xong, lại kề sát vào môi Lam Vong Cơ, hôn thật sâu.

Lam Vong Cơ làm sao chịu được người trong lòng trêu chọc như vậy, chớp mắt liền nhiệt tình hôn đáp lại. Hai người đem tương tư hơn một tháng gửi gắm hết vào nụ hôn này, hôn một lúc lâu, Lam Vong Cơ vẫn là lý trí chiến thắng dục vọng, y thở hổn hển nói: "Ngụy Anh , vẫn là không ổn. . ."

"A? Không được . . . . ." Ngụy Vô Tiện bắt đầu giật thắt lưng, ba hai cái liền kéo trung y Lam Vong Cơ ra, cuối cùng chạm vào cơ thể hoàn mỹ mà hắn tâm tâm niệm niệm. Tay vuốt ve còn chưa đủ, lại hôn y, vừa hôn vừa mở môi, đứt quãng nói: "Lam Trạm. . . . Làm đi. . . . . . Ngươi có biết không. . . . Hơn một tháng nay . . . .Ta rất nhớ ngươi. . . . Lam Trạm. . . . . . Ta rất thích ngươi. . . . . ."

[Vong Tiện Edit]  Nhân Duyên Trời Định - Bị Tứ Đại Gia Tộc Thúc Giục Sinh ConNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ