Chương 10

349 18 0
                                    

10

Lam Vong Cơ một đường ôm Ngụy Vô Tiện đến suối nước lạnh, hai người nhăn nhăn nhó nhó không ai chịu cởi quần áo. Ngụy Vô Tiện trước kia hận không thể cởi sạch quần áo cùng "Vong Cơ huynh" ngâm suối, lúc này lại biết thẹn thùng. Hai người đã thân mật ba lần, nhưng mỗi lần đều không cởi hết quần áo, chỉ cởi quần thôi. Bất quá mặc quần áo cũng không ảnh hưởng hiệu quả trị liệu.

Xuống nước, Ngụy Vô Tiện lại không yên phận, hắn run cầm cập, luôn miệng kêu "Lạnh lạnh lạnh lạnh. . . . . ." Lam Vong Cơ ở dưới suối nhìn qua một vòng, tìm chỗ ngồi có độ sâu thích hợp, lại ôm Ngụy Vô Tiện qua, đem hắn ôm vào trong lòng ngực, hỏi: "Ngụy Anh, còn lạnh không?"

"Không, không lạnh . . ."

Ngụy Vô Tiện cảm thấy không chỉ không lạnh, cả người còn có điểm khô nóng.

Hắn nghiêng người rúc vào trong lòng ngực Lam Vong Cơ, đầu tựa vào cổ y, quần áo hai người hiện tại bị nước suối thấm ướt, gắt gao dính chặt vào cơ thể, đặc biệt Lam Vong Cơ một bộ bạch y, hiện tại đã gần như xuyên thấu. Rõ ràng lần trước ở suối nước lạnh Ngụy Vô Tiện từng thấy qua, nhưng trước đó hắn không để ý kỹ bộ dáng Lam Vong Cơ không mặc quần áo, chỉ đại khái cảm thấy được dáng người y không tệ, lần này hắn muốn nhìn kỹ hơn.

Ngụy Vô Tiện cụp mi, ánh mắt không tự chủ được lướt đến ngực Lam Vong Cơ: Oa.. không nghĩ tới Lam Trạm mặc quần áo nhìn dáng vẻ tiên khí phiêu phiêu, vậy mà có cơ ngực? Ồ.. cánh tay cơ bắp cũng không tệ! So với ta còn cường tráng hơn một chút, trách không được có thể tiếp được ta! Ồ.. Cơ bụng thẳng tắp! Lam Trạm dáng người thật tốt, đường nét cân đối vừa phải, không khoa trương. Chỗ đó cũng lớn, không hổ là Lam Trạm nhà ta! . . . . . .

?? Phi! Ngụy Vô Tiện, dừng lại!! Nghĩ cái gì vậy!?

"Ngụy Anh"

"!" Ngụy Vô Tiện miên man suy nghĩ, chợt nghe được thanh âm trầm thấp. Hắn chột dạ giọng nói cũng có chút chột dạ: "Lam Trạm, chuyện gì. . ."

". . . . . ." Lam Vong Cơ dừng một chút, khó khăn mở miệng: "Đường thúc nói, chỗ kia của ngươi. . tốt nhất. . .cũng phải ôn nước suối. . . ."

"Hả? Nhưng làm sao ôn. . ."

Lam Vong Cơ đưa tay đặt ở mông Ngụy Vô Tiện, nói: "Ta giúp ngươi. . ."

Ngụy Vô Tiện biết Lam Vong Cơ muốn làm gì, hắn cả kinh lấy tay che lại khe mông, kích động nói: "A a a!! Ta tự mình làm!"

Lam Vong Cơ cũng không để ý lời hắn, tay vỗ nhẹ nhẹ mông hắn, ngữ khí có chút ra lệnh, nói: "Thả lỏng"

". . . Được rồi. . ." Dù sao mấy ngày nay đều là Lam Trạm bôi thuốc. . . .

Lam Vong Cơ động tác nhẹ nhàng, thật cẩn thận dẫn nước suối tiến vào. Vừa chậm rãi di chuyển vừa hỏi: "Ngụy Anh, đau không?"

"Không đau. . . ." Ngụy Vô Tiện dựa vào Lam Vong Cơ, toàn bộ khí nóng hắn thở ra đều phả vào sau tai Lam Vong Cơ, tiếng thở dốc cũng truyền vào tai Lam Vong Cơ.

Không lâu sau, Ngụy Vô Tiện liền cảm thấy có vật gì đó cứng rắn cộm lên người, thật khó chịu, hắn không nhìn được, liền lấy tay chọt chọt.

[Vong Tiện Edit]  Nhân Duyên Trời Định - Bị Tứ Đại Gia Tộc Thúc Giục Sinh ConNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ