04 - Bất Viễn Hoàn Lý (Bá Viễn x Rikimaru)

99 5 0
                                    

Hiếm khi đám nhóc 2000s đều có công việc ở thành phố khác, lại hiếm khi hai anh lớn trùng ngày nghỉ với nhau...

Bá Viễn mặc bộ đồ yêu thích của cậu nhóc Shinosuke, mái tóc xù khi dậy còn chưa kịp chải, khuôn mặt sáng sủa vẫn còn đôi nét tinh nghịch của niên thiếu mặc kệ bản thân cũng đã bước sang tuổi thứ 30. Bá Viễn dường như bị thời gian bỏ sót lại, khi đứng cùng nhóm lại cảm thấy anh trẻ ra thêm vài tuổi nữa.

Rikimaru cũng không phải ngoại lệ. Sắp đón cái tuổi thứ 30 rồi mà nhiều khi vẫn còn nghẹn cơm hay cái tiếng Nhật lơ lớ của người gốc Nhật. Không biết Rikimaru đáng yêu ở điểm nào, nhưng chỉ cần trong cự ly có thể nhìn thấy, Bá Viễn đều biết được một sự cutie đang vây quanh đâu đây, trên người bạn đồng niên của mình.

Hai người anh lớn ngồi cạnh nhau ăn bỏng ngô caramel, xem những bộ phim hoạt hình thiếu nhi vui nhộn hay lắng tai nghe những bản nhạc cổ điển. Thực cũng có chút cảm giác giống như bọn họ lúc về già, ngồi lại bên nhau, ngẫm lại thời gian đã qua bên tiếng đàn hát, bên những thước phim của tuổi trẻ. Cứ chậm rãi mà đến bên nhau, từ từ chạm vào nhau, tiến vào cuộc sống của nhau. 

Bên nhau không chút vội vã. Như ánh trăng đêm lành lạnh xoa dịu những giấc ngủ say, hay như ánh nắng bình minh hồng đậm còn vương vấn bầu trời đêm lấp lánh muôn vì tinh tú xa xôi kia... Chầm chậm thích nhau, có hơi rung động, hơi rụt rè. Bản thân tuy không dám nói ra những điều thầm kín, nhưng hẳn trong lòng cũng đã có đáp án riêng trong lòng.

Yêu nhau là cả một quá trình dài, nhưng bên nhau cả đời lại là một quãng đường dài hơn nữa...

.

Chuyện Bá Viễn thích bạn đồng niên thì cả nhà đều biết, chỉ mình Riki không biết...

Chuyện là sáng hôm ấy, khi nhóm 2000s vừa kết thúc công việc liền đáp chuyến bay về Bắc Kinh. Mà trùng hợp thế nào cả 5 người bọn họ lại về đến cổng KTX cùng một lúc. Cũng chẳng có gì lạ khi mở cửa bước vào, cả bọn đã suýt chút nữa còn tưởng mình nằm mơ, khi thấy hai anh lớn đang ngồi dựa vào nhau xem phim hoạt hình, trên bàn là mấy món ăn vặt quen thuộc. Trong căn phòng tuy không rộng lớn nhưng thật ấm áp xiết bao.

Điều quan trọng hơn nữa là Bá Viễn còn đang quàng tay ra sau lưng bạn đồng niên, khẽ vuốt lưng cho bạn. Giọng nói thường dùng để mắng các em nhỏ ngày nào giờ trở nên ôn nhu đến lạ, đến cả người chưa từng trải qua tình trường như Lưu Vũ cũng phát giác ra chuyện bất thường.

"Ui, anh Viễn cứ sao sao í" Doãn Hạo Vũ lên tiếng trước. Bọn họ chẳng muốn phá hỏng bầu không khí trầm ấm của người già nên đã thu xếp sang hết toà B ngồi: "Hội Santa, Mika và Tiểu Cửu nay có sự kiện nên không ai ở nhà. Yaya thì đi tham gia lễ hội âm nhạc mấy hôm nay. Nếu giả sử chúng ta không về sớm, thực là mấy ngày nữa có thể bọn họ sẽ chuẩn bị cưới xin luôn đấy!"

"Khiếp, Pai ơi, cậu có nghĩ sẽ tiến triển nhanh thế không?" Trương Gia Nguyên ngồi vắt vẻo trên ghế: "Hai anh ấy sống chậm rãi khoan thai, tình yêu của người lớn ấy, nó không như chúng ta đâu!"

Lâm Mặc ngồi suy nghĩ gì đó, cậu hẳn đang lên một kế hoạch hết sức điên rồ, nhưng chỉ cần có Lưu Vũ ở đây, thuyết phục một tí là ổn rồi.

『INTO1』Ở lại với nắng hạNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ