Lưu Chương trở về nhà sau khi kết thúc lịch trình lúc nửa đêm muộn. Anh biết lúc này mọi người đều đã ngủ hết, nên chỉ dám khẽ mở cửa về toà A.
Đèn chùm lớn ngoài phòng khách toà A tuy không bật nhưng đèn bên cạnh sopha vẫn được thắp sáng. Cũng biểu thị cho Lưu Chương biết ở đó có người...
Quả đúng như dự đoán, cậu ấy đợi anh trở về... mệt đến mức thiếp đi...
Lưu Chương kéo tấm chăn mỏng ở đầu sopha lên, đắp lên người cho cậu. Cảm nhận được hơi ấm từ lớp chăn, Lâm Mặc cũng không co ro nữa, bản thân cũng thả lỏng hơn một chút.
"Đồ ngốc! Lạnh vậy còn đợi anh!" Lưu Chương thầm nói trong lòng, sau đó đi về phòng cất dọn đồ, tắm rửa qua loa cho sạch sẽ bụi bẩn. Gọi là tắm qua loa nhưng để bước ra khỏi phòng tắm cũng là chuyện của 1 tiếng sau, khi này Bắc Kinh cũng đã sang ngày mới, ánh đêm vẫn còn đó, chẳng có gì thay đổi...
Lưu Chương quay lại phòng khách, bế Lâm Mặc lên rồi đi về phía phòng mình. Cảm nhận được hơi ấm quen thuộc, cũng như sự tồn tại của người khác bên cạnh mình, Lâm Mặc khẽ cựa mình, dụi dụi mắt.
"AK, anh về rồi sao... Ưm... Sao không gọi em dậy?" Vì vừa tỉnh giấc nên giọng Lâm Mặc có hơi thấp.
"Không muốn đánh thức em!" Lưu Chương để Lâm Mặc xuống giường: "Đừng về toà B nữa, ở lại đây đi!"
"K-không sao chứ?" Lâm Mặc có chút ngại ngùng. Mặc dù cả hai đã xác định quan hệ, nhưng không phải là có thể tuỳ tiện ngủ chung như thế này.
"Em về bên đó tạo tiếng động gì khiến Paipai thức giấc, thì đảm bảo Viễn ca sẽ dậy giáo huấn em đến sáng, từ đó đừng mơ được ngủ nữa" Lưu Chương đóng cửa phòng lại, sau đó nằm xuống cạnh Lâm Mặc.
Lâm Mặc vùi mặt vào chăn: "Vậy ở đây cũng được... Ngủ ngon nhé, Lưu đại ca!"
Phụt! Cái gì vậy...? Lưu đại ca??? Lưu Chương nén cười đến rung giường. Lâm Mặc trừng mắt thì mới nhanh chóng tắt đèn đi ngủ.
"Ngủ ngon, Mặc nhi!"
.
Sáng sớm hôm sau, Lâm Mặc và Lưu Chương tay lớn tay bé dắt nhau xuống phòng khách trước sự ngỡ ngàng của 9 người còn lại...
"!!?" Bá Viễn nhìn cậu 8 nhà mình vốn dĩ có tên trong hộ khẩu toà B, nhưng lại đi từ toà A xuống?
Trương Gia Nguyên cũng không ngạc nhiên lắm. Hôm qua có người hùng hùng hổ hổ nói với cậu sẽ đợi Lưu Chương trở về, ai mà có dè từ đợi người ta về liền thành trèo lên giường đắp chăn ngủ chung. Cách âm ở KTX rất kém nên chắc chắn chỉ đắp chăn ngủ chung thôi, đúng không???
Santa và Riki đang ăn sáng, cũng không để ý gì. Ban đầu còn tưởng có gì mới lạ, hoá ra vẫn là mình chậm nhiệt, vẫn không kịp bắt sóng não với những người thích đu cp như bọn họ. Ồ, chợt bây giờ Riki nhận ra một chuyện... hình như Lâm Mặc và Lưu Chương là một đôi?
Santa ngồi bên cạnh cạn lời một chút. Nhìn sang Lưu Vũ cũng thấy vẻ mặt đó của cậu nhìn Riki... Haiz... anh tôi...
"S-sao nhìn em dữ vậy?" Lâm Mặc kéo xuống ngồi cạnh Lưu Vũ, bắt đầu xà nẹo đòi đồ ăn: "Vũ ca, lấy cho em bánh mỳ đi~"
BẠN ĐANG ĐỌC
『INTO1』Ở lại với nắng hạ
FanfictionMột chiếc fic nho nhỏ dùng để gửi gắm tâm sự cho các bạn nhỏ nhà Oẳn. Hy vọng các bạn sẽ thực sự thành công vào một ngày không xa... Fic chủ yếu viết về các cúp pồ. Có cúp pồ tui ship, nhưng cũng có cúp pồ không ship nhưng lại hơi thích. Tên các cúp...