39

702 76 8
                                    

Đây là áo sơ mi tím của đồng phục nhân viên Mostro Lounge, vốn được để riêng trong tủ đồ của từng người.

Hắn cầm áo lên xem, thấy cổ áo này bị dính bẩn, nhưng chưa kịp mang đến nơi giặt ủi vì vướng ngày nghỉ lễ.

"Hítttttttt..."

────┈┈┈┄┄╌╌╌╌┄┄┈┈┈────

Tôi và Thị Út.

Nắm tay.

Trong bóng tối trên tầng lầu, bàn tay của Thị Út lần mò, len vào những kẽ ngón tay của tôi , nửa như vô tình, nửa lại cố ý. Tôi tính rụt lại, nhưng rồi chợt nhận ra, tay Thị Út lạnh quá...

Và thế là tôi nắm hờ lại.

Bữa tối bằng một cách nào đó trôi qua thật dễ dàng dưới ánh mắt soi xét của Vil Schoenheit và Leona Kingscholar. Tôi chỉ cần ăn những miếng ít như mèo ăn và từ chối rượu vang từ cung nhân, sau đó định sẽ ngấu nghiến một cái bánh mì gà khoai ở chỗ nào đó kín kẽ. Đẹp khoe xấu che mà. Tính ra bà thợ trang điểm làm cho tôi quả son bóng cũng thật hợp lý đi, tôi ăn miếng nhỏ nên toàn không chạm môi mà cũng chẳng dây ra đâu.

Đại khái diễn biến như sau:

Sau khi rời khỏi nhà nguyện, tôi cùng với Lilia quay về vương cung dự 'bữa tối thân mật' bao gồm hoàng thất Thung Lũng Bụi Gai và Thảo Nguyên Chiều Tà; đại sứ quán Đất Nước Huy Thạch, Hậu Quốc Hoa Hồng và Cao Nguyên Băng; cùng một vài quan chức quan trọng. Bữa tối gói gọn trong một bàn dài duy nhất, với những màn chúc tụng như im lặng và không một lời nói thừa. Tôi đã quen với nhiều bữa tối gia đình ở Việt Nam, với thức ăn gắp cho nhau, ngồi quây quần trên một bàn không dài quá hai mét cùng những tiếng: '1,2,3, dzô!' và chuyện trò rôm rả, nên khi ở đây, cảm giác cô liêu vãi linh hồn. Bảo sao ăn không nổi.

Bữa tối bao gồm nhiều món ăn được phục vụ theo trình tự tuyến tính, đảm bảo cho trải nghiệm ẩm thực của người ăn, mỗi món thì không nhiều. Có lẽ vài món thì hai miếng đã hết sạch rồi.

Bữa tối kéo dài chừng hai tiếng hay gì đó. Suốt từ lúc đó cho đến khi chuyển sang phòng dạ hội, mọi người đều mặc tuxedo hoặc tối thiểu là vest đen trắng, nữ thì cũng den trắng và mặc váy, nhưng không tùng xòe. Quần áo của tôi không hẳn là một trong hai thứ trên nên cảm giác hơi lạc loài.

"Sir Vanrouge ! Ngài lại nhận nuôi thêm một đứa trẻ à ?" Một giọng nội lực tiến gần đênc chỗ tôi và Lilia. "Lần này là con gái sao ? Bao nhiêu tuổi ? Có cần gả cho Sebek nhà ta không ?"

Sebek à ? Sao lại có hai Sebek thế này ?

À...Một là Sebek tôi hay thấy. Còn lại có mái tóc dài và khuôn mặt từng trải hơn, nhìn rất giống hai cha con. Là ông ngoại của cậu ta thì phải-dựa vào cặp tai nhọn của ông ra. Đến cách nói to tát cũng giống nữa. Ước gì Sebek với tôi cũng niềm nở được bằng một góc ông cậu ấy.

"Đừng nhầm chứ. Đây là một mỹ thiếu nam 16 tuổi giống như ta mà !" Lilia cười đáp

"Ha ha, đại nhân thứ lỗi. Nhưng ta cũng có cháu gái !"

"Tất nhiên là nhớ ngài có cháu gái chứ. Tầm này đính hôn cũng không phải muộn nhỉ, ha ha !"

Hai người họ cười cùng nhau. Có vẻ Lilia là người quảng giao.

[Twisted Wonderland] 🇪 🇸 🇨 🇦 🇵 🇮 🇸 🇲  Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ