C13: Tình cờ gặp trong rừng

0 0 0
                                    

Nhưng không may là những huấn luyện viên khác hiển nhiên lại không nghĩ như vậy.

Mấy ngày tiếp theo, việc quay vũ đạo phụ họa không hề thuận lợi, Vệ Thiều Âm không những sắp xếp lịch trình dài dằng dặc mà yêu cầu cũng cao, nếu không bắt bẻ động tác này chưa đạt thì lại nói nét mặt kia không sinh động, chỉ một cảnh ba giây ngắn ngủi trước ống kính mà cũng có thể bị anh ta dày vò đến mấy chục lần.

Mỗi ngày, sau khi kết thúc công việc mọi người đều mệt như sắp chết vậy.

Trong phòng nghỉ, Lục Đạo nửa sống nửa chết nằm tê liệt trên đất, nhưng vẫn còn hứng thú bắt chuyện với Hạ Lăng hết lần này tới lần khác: "Này, tôi phát hiện ra mấy hôm nay Vệ biến thái đã điểm qua hết tên của mọi người một lượt rồi, chỉ có cô là không sao, dễ dàng qua NG, cô có bí quyết gì không? Nói cho tôi nghe một chút đi, nếu không cứ tiếp tục thế này công tử đây sẽ bị Vệ biến thái hành hạ chết mất..."Mấy ngày nay tất cả thực tập sinh đều cảm thấy Vệ Thiều Âm là kẻ chuyên đi bắt bẻ, danh hiệu Vệ biến thái này đúng là chuẩn xác. Hạ Lăng nhìn cả phòng nghỉ đều là thực tập sinh nằm ngổn ngang tê liệt không nhịn được mỉm cười.

Nhưng quả thật cô không có bí quyết gì cả, độ khó của vũ đạo lần này không coi là cao, đối với cô mà nói chỉ là kiến thức cơ bản thôi, thậm chí nó đã trở thành bản năng trong linh hồn cô rồi. Bản năng... thì còn cần bí quyết gì nữa.

Cô nghĩ một chút rồi mới nói với anh ta: "Luyện tập thật giỏi, để nó trở thành bản năng của cậu."

Lục Đào rên lên một tiếng rồi nằm bất động trên đất.

Cứ như vậy, hơn nửa tháng bộ phận vũ đạo bị Vệ Thiều Âm dày vò thảm tới mức không muốn nhìn, cuối cùng cũng kết thúc.

Khi anh ta tuyên bố tất cả thực tập sinh có thể nghỉ ngơi mấy ngày mọi người cũng chỉ làm một tràng hoan hô đơn giản. Đáng tiếc là trước đó bị hành thảm như vậy, ngay cả Lục Đào trẻ tuổi, lại nhảy street dance có thể lực hơn người cũng chọn dành ngày đầu tiên ở trong phòng nghỉ ngủ bù.

Từng bị Bùi Tử Hoành nhốt một năm, Hạ Lăng có một loại ám ảnh vô hình đối với tất cả phòng ngủ, nếu không có việc cần phải ở trong phòng cô đều sẽ ở bên ngoài. Chính vì vậy ở nơi thời tiết mùa thu quang đãng thế này, cô chọn một cái váy màu trắng lại khoác thêm một cái áokhoác mỏng rồi một mình bước chầm chậm trên con đường mòn hướng vào rừng.Núi rừng yên tĩnh, quang cảnh đẹp này cũng khó gặp được ở nơi khác, chẳng trách tại sao Vệ Thiều Âm lại chọn nơi này là nơi quay ngoại cảnh.

Nhưng điều khiến Hạ Lăng thấy kinh ngạc chính là đại BOSS Lệ Lôi của Thiên Nghệ lại đồng ý cho anh ta tới đây quay. Đời trước cô sống chung với Bùi Tử Hoành rất lâu, ít nhiều cũng biết một chút về những người được coi là nhân vật lớn, sơn trang tư nhân như thế này chủ yếu là dùng để nghỉ ngơi hoặc để tiếp đón khách quý, bình thường chẳng những không tiếp người ngoài mà ngay cả việc quay phim chụp ảnh cũng là điều tuyệt đối cấm kỵ.

Vậy mà hôm nay Vệ Thiều Âm lại có được sự cho phép.

Vậy là do anh ta có bản lĩnh hay là bởi vì BOSS của Thiên Nghệ khác biệt?

Thiên Hậu Trở Về ( Truyện Chữ) Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ