[JeffBarcode] Step by Step

1K 142 5
                                    

một bé double Drabble trong lúc rảnh

--------------------------------------------------------------------------

"Em ghét anh"

Barcode nhỏ giọng, câu nói nhẹ bẫng trượt khỏi cổ họng.

Jeff quay lại, trong đáy mắt chất chứa sự hoảng hốt khó che đậy.

"Code, anh xin lỗi"

"Em ghét anh"- Cậu tiếp tục, tiến một bước đến gần anh. Lúc này Jeff cũng đứng dậy, vội vàng tiến tới dang tay ôm trọn thiếu niên vào lòng. Và anh chợt nhận ra, Barcode chẳng phải đứa trẻ 16 tuổi lẽo đẽo bám theo anh.

"p'Jeff"

Barcode sụt sịt được anh bế lên ghế sofa yêu thích, như lời anh hứa chiếc ghế này là của em.

"Em ghét anh"

Jeff không đáp lại, lặng lẽ vuốt lưng cậu dỗ dành. Anh không ngờ việc này sẽ tác động đến Barcode nhiều đến thế.

Đối với anh việc này chỉ như lật một trang sách, không có anh thì mọi người sẽ chăm sóc cho cậu, họ vẫn sẽ gặp thường xuyên và Barcode vẫn nhận được tình yêu của mọi người cho em.

Nhưng con người ta thường quên mất rằng lần đầu tiên là như thế nào, lần đầu tiên của anh là những vấp ngã, thời gian khiến những kí ức đó nhòe đi, còn với Barcode đây là lần đầu tiên không có anh.

Em vẫn là còn đứa trẻ.

"Anh xin lỗi vì không cho em biết"

Mà thế giới này nhiều điều đen tối.

"Nhưng anh hứa với em"

Anh không nỡ để em tự bước đi.

"Anh vẫn ở đây"

Nhưng phải buông tay để em tập lớn.

"Mãi là safezone của em"

Nếu em có ghét hãy dành trọn hôm nay

"Và em cũng là safezone của anh"

Bởi ước mơ anh vẫn còn dang dở.


[JeffBarcode/KimChay] Yeh, that is loveNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ