Yeonjun mơ màng tỉnh dậy, quơ tay lung tung lại thấy kế bên trống trơn. Pheromone rượu vang vẫn chôn trong gối, thứ giúp em ngủ yên cả đêm. Em lơ ngơ ngồi dậy ngó xung quanh, chỉ định hình được mỗi cửa sổ sáng trưng ánh nắng.
"Soobin..."
Mùi rượu ngọt làm Yeonjun chỉ muốn đắm chìm mãi nhưng nhiêu đó là chưa đủ. Em ra khỏi giường, dựa theo quán tính muốn đi tìm hắn.
"Sao thế?"
Soobin đón Yeonjun vào lòng, nhẹ nhàng bế lên để chỏm đầu đen chôn trong hõm cổ mình. Em khẽ dụi, vòng tay qua vai hắn ôm chặt.
"Em dính người quá đấy."
"Không muốn thì thôi."
Yeonjun đột nhiên đẩy hắn ra, mặc kệ nguy cơ ngã xuống. Em biết Soobin không buông ra đâu. Hắn chỉ khẽ cười, một tay đỡ dưới mông em để em vòng chân qua eo mình, một tay giữ lưng em lại. Soobin hôn nhẹ lên nốt ruồi nhỏ dưới mắt Yeonjun, vẫn luôn là điểm hắn thích nhất.
"Nóng tính ghê. Em muốn ăn ngũ cốc, hay là muốn ngủ?"
Hắn bế em từng bước về phía giường, nhẹ nhàng hỏi. Cáo con lạnh lùng thoắt cái biến thành mèo nhỏ lười biếng làm Soobin có chút không quen. Nhưng biết sao được, hắn thích hết.
"Thay sữa bằng sữa chua được không?"
"Được."
Soobin để em ngồi xuống giường, khẽ xoa đầu rồi ra ngoài dặn người làm đồ ăn sáng cho em. Yeonjun vừa mới tỉnh lại nhanh chóng ngả lưng xuống nệm êm, lười biếng lăn đi lăn về.
Vẫn sớm, nắng nhẹ nhàng qua khung cửa mang theo mùi hoa hồng với sương mát. Vậy mà gần đến hè rồi, em với hắn cũng thành hôn được hai tháng. Thời gian qua làm Yeonjun có chút mệt. Em biết lỗi phần lớn là của em, là em tự làm tự chịu.
"Ta nghĩ ta nên trả em cái này."
"Khuyên tai? Làm cái mới rồi?"
Yeonjun bật dậy nhìn viên Painite đỏ chói lắc qua lắc lại trên tay Soobin. Hắn đến gần áp tay lên cổ em, khuyên giả vừa mở khóa khi nãy được bấm chốt. Vị trí cũ, tai trái của Yeonjun.
"Hôm em ném đi ta đã tìm lại đấy. Painite trong tầm giá có thể mua được, nhưng rất hiếm nên hoàng tộc nước khác không bán đâu."
Nếu em nhớ không lầm thì hôm đó tuyết rất dày, Painite cứng cộng thêm lực ném mạnh khẳng định sẽ bị chôn sâu dưới nền tuyết trắng. Một cái khuyên tai nhỏ tí ấy hắn đã tốn công tìm trong bao lâu chứ?
"Đưa ta thứ quý giá thế này, không sợ ta lại đem bán để bỏ trốn tiếp à?"
Yeonjun khẽ trêu, vân vê khuyên tai rồi nở nụ cười.
"Em muốn bán thì bán, giao cho em."
Viên đá quý đỏ như màu máu, là món quà khi hắn muốn lấy lòng em, không biết từ lúc nào lại trở thành trái tim của hắn. Soobin giao nó cho em rồi sẽ không lấy lại. Là của Yeonjun.
"Nói chuyện với người không vui tí nào."
Em bĩu môi, trong lòng lại đang mềm nhũn cả ra. Nói mấy lời thế này còn không ngượng miệng thì chắc chắn không phải lần đầu rồi.

BẠN ĐANG ĐỌC
[ABO] Soojun | White rose
FanfictionEm là ánh trăng sáng trong lòng hắn, là hoa hồng trắng không nhiễm bụi trần. Mãi mãi. ---------------------- Long fic Truyện có sự thay đổi tuổi tác so với đời thực (Soobin lớn hơn Yeonjun). Mọi chi tiết đều là sản phẩm của trí tưởng tượng. Cre plot...