Chap 9

1.9K 257 57
                                    

"Đã hơn một tháng từ lễ trưởng thành rồi, sao ngài vẫn chưa đăng cơ thế?"

Soobin ngả người ra lưng ghế, ngán ngẩm nhìn đống giấy ngổn ngang trên bàn trà.

Không đăng cơ thật sự rất bất lợi. Ví như Yeonjun sẽ không thể xử phạt quá nặng giới quý tộc dù cho lỗi lầm có tồi tệ đến thế nào đi chăng nữa. Sự khác biệt giữa "hoàng tử" và "hoàng đế" là rất lớn. Nếu em không nhanh chóng khẳng định chủ quyền ngai vàng, có thể một ngày nào đó sẽ có người tạo phản cướp ngôi.

Và với cái tình thế hiện tại, hắn thật sự không yên tâm để bất kì ai thay thế em.

"Đăng cơ cần có được sáu trên tám phiếu thuận của công tước quản lí các vùng, hoàng tử thì chỉ cần năm. Ngươi nghĩ đăng cơ dễ lắm hả?"

Yeonjun yên lặng lật giấy, nhìn cũng không nhìn Soobin lấy một cái. Rốt cuộc không biết ai mới là người nhỏ hơn nữa.

"Vậy thì khó rồi. Quý tộc chống lại ngài còn sợ ít sao? Luật lệ kiểu gì vậy chứ?"

"Luật lệ truyền qua nhiều thời đại, vốn là để giữ thế cân bằng giữa trung thần với vua mới. Nếu hoàng đế không nắm chắc được quân cờ trong tay thì thế cục cũng nát bét thôi. Bây giờ đúng là phiền phức thật nhưng ta chưa lên ngôi, tuân theo luật lệ là điều tất yếu."

Soobin có thể đem một Valjean hạ bệ, đưa Louis lên, em có thêm một phiếu thuận. Nhưng tận bốn phiếu nữa hắn biết đào ở đâu ra? Thời hạn của hắn còn chưa tới một tháng nữa. Khi ấy hắn đã nói, cho hắn hai tháng hắn sẽ giải quyết chu toàn.

Hay rồi.

"Ngươi có thấy...hôm nay hơi nóng không?"

Soobin đang suy nghĩ liền bị kéo về thực tại. Giờ hắn mới để ý, từ khi nào mà pheromone của em bay đầy phòng rồi vậy?

Yeonjun ngước lên nhìn hắn, đuôi mắt cùng gò má nhiễm hồng, hơi thở cũng có chút rối loạn.

Mẹ kiếp, em đây là phát tình rồi?

Soobin vội vàng đứng dậy đóng hết cửa sổ lại, thả ra pheromone của mình che lấp đi mùi hoa hồng nồng đậm của em. Hương rượu vang chiếm đóng tâm trí càng làm cả người em nóng rực, say đến mức mơ mơ hồ hồ.

"Đã bảo ngài cẩn thận hơn rồi mà, kì phát tình cũng không nhớ?"

Soobin vừa đóng sầm cửa vừa nhíu mày. Hắn cũng bị pheromone của em làm cho phát hoảng, tim đập loạn trong lồng ngực. Xong đời hắn rồi, pheromone của Omega bao giờ cũng là liều kích tình mạnh nhất.

"S-Steve...thuốc ức chế dưới ngăn bàn, lấy...cho ta...Nhanh chóng ra ngoài."

Yeonjun dùng tia thanh tỉnh cuối cùng, đến ngón tay còn không nhấc nổi. Nếu không có mùi rượu vang thì em cùng lắm chịu đau một chút, tiêm thuốc ức chế rồi đánh ngất mình là được. Bây giờ lại bị pheromone của hắn làm cho dễ chịu cùng ham muốn cùng lúc tăng cao.

Em nhìn Soobin đang khựng lại. Hắn vậy mà không lấy thuốc?

"...làm gì vậy?"

"Đừng dùng thuốc ức chế nữa, không tốt. Ta giúp ngài."

[ABO] Soojun | White roseNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ