Chap 3: Hắn không thể quen.

265 7 4
                                    

Tỉnh lại từ một đêm mộng mị đầu đau như bị búa bổ. Bình nước trên bàn đã hết nước từ khi nào, Jeon Jungkook lười, cũng không muốn xuống bếp rót nước, hắn nhổm người dậy dựa vào thành giường nhìn vào khoảng trống bên cạnh, ngây ngốc một hồi khiến hắn cảm thấy khó chịu, có lẽ bọn họ ở bên nhau quá lâu, khiến bây giờ một mình làm hắn có chút không quen, Jeon Jungkook vô cùng uể oải, cổ họng đau nhói, amidan sưng rồi tới nuôt nước miếng cũng thấy khó chịu. Phải đi ra ngoài lấy thuốc mới được.

Chết tiệt, thật bực mình.

Cạch !

Cửa phòng bên kia cũng đồng thời mở ra, khuôn mặt trong giấc mớ của hắn đang đầy mặt tươi cười bước ra ngoài cùng với Kim Namjoon, vừa nhìn thấy hắn Namjoon liền trợn mắt như thấy gì đấy ngạc nhiên lắm: "Trời sắp có bão hay sao đây mà bé út nhà ta hôm nay dậy sớm được vậy."

Jeon Jungkook nhếch mép miễn cưỡng mà "haha" một cái, bàn tay cầm chai thuốc giấu ở sau lưng.

Nhà ăn vẫn ầm ĩ như mọi hôm, đồ ăn sáng nóng hổi đã chuẩn bị sẵn. Cơm canh đơn giản vẫn như mọi khi, thế nhưng hôm nay Jeon Jungkook Chọc chọc tô canh trươc mặt cảm thấy như không bỏ muối, ăn mà không chút mùi vị gì.

Khụ khụ

Hắt xì,

Jin như gặp quỷ mà nhìn đám trẻ nhà mình: "Lại sao nữa đây, sao nghỉ phép xong lại thấy mấy đứa kiểu ốm yếu ra là sao?"

Jeon Jungkook thều thào: "Em chỉ ngứa mũi, khô họng chút thôi."

Kim Taehyung bên cạnh sờ thử trắn hắn méc Jin Hyung: "40 độ rồi."

"Đầu anh mới 40 độ đó."

Cả đám bật cười, còn giỡn nhau như vậy là vẫn còn khỏe lắm đây. Jin múc thêm cho Jungkook bắt ăn cho ra mồ hôi rồi lấy thuốc cho thằng bé, bắt uống trc mặt mọi người xong mới cho về phòng.

"Em có phải con nít đâu." Jungkook giận tím người. Nhưng cũng không thể không nghe lời mà ăn hết uống hết. Cuối cùng cơ thể cũng khỏe hơn được một chút. Thực ra thì hắn đang mệt chết đi được nhưng mà hôm nay buổi tập đầu tiên, không nên nghỉ được. Không may mắn. Cũng không muốn mọi người lo lắng nên giả bộ ốm xíu xiu, phải lếch cái thân mình đi cho được.

Tới phòng tập, mọi suy nghĩ vớ vẩn đều bay biến cả nhóm tiến vào trạng thái luyện tập điên cuồng cho màn trở lại sắp tới. Có lẽ bởi vì nghỉ phép một thời gian dài, gân cốt co cứng, nhưng cả đám ai lấy đều nhiệt huyết vô cùng. Cho tới giờ giải lao các cơn mệt mỏi mới bắt đầu ập tới, nằm la liệt cả đám. Cộng thêm bị cảm Jeon Jungkook giống như ván trượt ngồi bệt xuống sàn, không có sức mà đi lấy nước uống nữa. Không ngờ ở ngay trước mặt xuất hiện một chai nước. Jeon Jungkook cảm kích nhìn Kim Taehyung. Kim Taehyung kéo quần cũng ngồi xuống kế bên, nâng tay sờ vào trán của Jeon Jungkook mà nhíu mày: "Không sốt nhưng sao mặt lại tái mét thế này."

Jeon Jungkook yếu ớt, "Em chỉ mệt chút thôi, tối qua ngủ không được nên giờ có chút uể oải."

"Ồ vậy nghỉ chút đi, anh quản lý bảo ảnh đi mua thuốc rồi, xíu nữa uống xong rồi nghỉ luôn."

[KOOKMIN]*[BTS][Reupload] Tình yêu mong manhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ