Dạo gần đây Jeon Jungkook ngủ không ngon, mới sáng ra đầu toàn thân đau ê ẩm, cổ họng khô khốc uống thuốc cũng không khá hơn, nguyên ngày không tập trung làm được gì ra hồn. Dây thần kinh ở thái dương như nhảy tưng tưng trên đó.
Muốn lên sân thượng để giải tỏa một chút nhưng mà ông trời lại không chiều lòng người 2h chiều mà như 6h tối vậy, tối thui tối mù. Nhìn quanh quất một vòng Jeon Jungkook mừng rỡ phát hiện nơi đó vẫn còn. Đó là chỗ khuất gió nhất trên sân thượng này, trước kia hai người bọn họ rất hay lên đây cũng có những ngày trời đẹp nhưng gió to, bởi vì không muốn rời đi mà chui vào góc này để tránh gió, tuy hơi bé một chút nhưng mà không hiểu sao bọn họ đều cảm thấy rất vui vẻ. Đã 1 năm rồi có lẽ không chỉ Jungkook mà anh ấy cũng chưa lên lại đây, bọn họ quá bận thậm chí công ty còn không tới chứ đừng nói là sân thượng, nhiều khi khách sạn còn là nơi phòng tập của họ. Thử lại đó xem, Jeon Jungkook ngạc nhiên khi thấy mọi bố cục trang trí của nó không hề thay đổi chỉ là hình như vẫn có người vệ sinh hàng ngày nên rất sạch sẽ. Ngón tay thon dài lần theo những đường vẽ lộn xộn trước mặt hắn hiện lên 2 bóng hình vô cùng quen thuộc, khóe miệng của hắn bất giác mà cong lên.
"Minie, anh đang làm gì vậy."
"Anh đang vẽ bọn mình, thế nào đẹp không."Jeon Jungkook tiến lại gần nhìn thử, trên bàn với những đường nét lộn xộn thế nhưng nhìn kĩ vẫn nhận ra được hình ảnh một thỏ và một con gì đó nhìn giống một bé mèo, cả hai đang đứng xếp hàng gồng lên như một vận đồng viên thể hình, tác giả còn cố ráng cho thêm mấy nét như đường cong cơ bắp nhìn càng đáng iêu xỉu. Jeon Jungkook nhịn không được mà bật cười cầm lấy vật cứng mà Jimin vừa dùng để khắc lên bàn nghệch ngoạc vài cái. Park Jimin tò mò nhìn theo, lại vẫn không hiểu lắm ý tưởng của Jeon Jungkook sao lại chỉ vẽ hai con vât đứng đối diện với nhau không vậy.
"Còn chưa xong mà." Jeon Jungkook từ phía sau ôm lấy anh, bỏ vật cứng vào trong tay Jimin còn mình bao lấy tay anh tư thế giống như là dang dạy bé tập viết chữ to vậy, cả hai cùng họa lên một trái tim to đùng ở giữa.
Jimin da mặt mỏng, sao mà chịu đựng được mấy câu cái hành động thả thính thế này từ cu cậu, cả người như tôm trụng lúng ta lúng túng giãy ra khỏi ngực hắn hô lên "Lạnh quá" liền bỏ chạy xuống tầng. Nhìn anh chật vật như thế, Jeon Jungkook cũng cười lớn chạy theo, trong lòng không khỏi nghĩ nghĩ "đáng yêu quá đi mất".
A!
Má bị vật gì đó tạnh toát chạm vào khiến Jeon Jungkook giật mình. Phía bên kia cái bàn Kim Taehyung đang nhe răng cười toe toét. Từ chối chai nước lạnh, Jeon Jungkook giơ tay nhận lấy chai nước khác mở nắp uống. Vị chanh thanh mát chảy qua cuống họng xoa dịu viên amidan đang ngấp nghé muốn nổi dậy lần nữa, Jungkook thực cảm thấy anh trai mình đúng là số zách: "Oh yeb, đúng vị em thích luôn". Kim Taehyung bật cười nhìn hành động đáng yêu của hắn, thấy cậu uống ngon miệng muốn uống thử một miếng, khuôn mặt đẹp hoàn hảo nhăn nhúm lại vì chua: "wtf....chua."Jeon Jungkook thiếu đánh mà cười nham nhờ, nhưng vẫn tốt bụng đưa chai nước suối cho Kim Taehyung súc miệng, "Anh chưa uống loại nước này sao mà lại biết mà mua vậy."
Phải uống gần nửa chai nước suối, vị chua trong miệng vẫn không bớt đi, Kim Taehyung vừa súc miệng vừa nói: "Jimine đưa anh, khi nãy cậu ấy mua nước cho Namjoon hyung mua nhầm loại này nên cho anh, anh tiện tay mang lên đây không ngờ em lại thích vị của nó như vậy."
BẠN ĐANG ĐỌC
[KOOKMIN]*[BTS][Reupload] Tình yêu mong manh
FanficHi, Các nhân vật và 1 vài tình huống là có thật nhưng câu chuyện tình cảm trong đây là do mình tưởng tượng và suy diễn. Thích viết truyện nhưng dốt văn nên câu cú lủng củng, xử lý không ổn. pls take note và né lôi nhé. :) :)