Cách Để Nói Nhớ Mà Không Có Từ Nhớ

922 61 0
                                    

Thời tiết ở thành phố Bangkok hôm nay không quá mát mẻ, nhưng đối với những người hiếm hoi lắm mới có dịp được nghỉ ngơi như Freen, thì cũng không đến nỗi tệ.

Hẳn là vậy.

Có lẽ do quá lâu rồi mới được rảnh rỗi, dù là vì nhập viện, nên Freen cứ cảm thấy thiếu thiếu đi điều gì đó.

Freen tự hỏi, là thiếu gì nhỉ?

Chắc chắn không phải là công việc, hiện tại điều này là quá sức của Freen. Vậy là ăn đúng giờ và ngủ đủ giấc? Cũng không, bởi vì Freen đã ngủ li bì hơn mười tiếng từ tối hôm qua và Freen chỉ vừa mới ăn cơm trưa xong.

Thế rốt cuộc là thiếu điều gì?

Freen cau mày không mấy dễ chịu với cảm giác mông lung, sau đó quyết định cầm lấy điện thoại để giải trí, thầm nghĩ rằng biết đâu lát nữa mình sẽ nhớ ra thôi.

Đâu đó hơn nửa tiếng sau, Freen bắt đầu cảm thấy nhàm chán, việc trở thành người nổi tiếng đôi lúc cũng đem đến không ít phiền muộn cho Freen. Vừa nãy Freen chỉ vừa xem một số status có tag mình trong đấy thôi, nhưng có một vài bài viết khiến Freen buồn lắm.

Tuy không ai có thể làm hài lòng tất cả con người trên thế giới, nhưng cảm giác bị những kẻ xấu chửi bới bản thân đủ điều là vấn đề khác.

"Haizzz.."

Thở dài mệt mỏi rồi nằm xuống kéo chăn lên đỉnh đầu, Freen nằm im để suy nghĩ một hồi, cố gắng khiến tâm trạng dần dần được cân đối trở lại.

Những lúc chán ghét một điều gì đó, cách tốt nhất là cứ mặc kệ thứ đó đi, đừng để chúng chiếm bất kì vị trí quý giá nào trong tâm trí ta, không cần hơn thua với chúng vì vốn dĩ ta đã thắng khi những gì ta làm là thật.

Quên chúng đi, P'Freen, việc của chị là cố hồi phục càng sớm càng tốt.

Cô bé đáng yêu đã căn dặn Freen như vậy rất rất nhiều lần vào hôm qua.

Sau cùng Freen chọn cách để âm nhạc xoa dịu bản thân, Freen đẹp tai nghe lên, kết nối điện thoại với nó và nhấn nút để nhạc bắt đầu chạy.

Kể từ khi em bước vào cuộc đời tôi....

Ngón tay Freen khẽ vuốt trên màn hình, vì Becky đột nhiên gửi đến cho Freen mười mấy tấm hình có vẻ là đến từ một tạp chí nào đó mà cả hai đã thực hiện.

Em đã khai sáng cuộc đời tăm tối...

Nụ cười trên môi Freen dần cong lên, trong những bức ảnh, là Freen và Becky cùng nhau đi dạo, tận hưởng cơn gió mát từ biển, ngước nhìn bầu trời trong xanh, và cả mấy bé cún rất là dễ thương.

Freen chợt giật mình nhận ra giai điệu mình đang nghe khớp với cuộc sống hằng ngày của mình đến thế nào.

Phải rồi nhỉ, thiếu đi Becky bên cạnh là điều làm Freen thấy khó khăn.

[FreenBeck] MEMORIES KEEPEDNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ