26

58 14 0
                                    


Phỏng vấn kết thúc, Quỳnh Châu thần kinh căng cứng lập tức thả lỏng ra, thật muốn ở lại đây trên giường vừa lớn vừa trắng vừa mềm ngủ một giấc ngon lành.

"Cám ơn hai bạn đã hợp tác, hẹn gặp lại lần sau." Đan Tiên thu dọn đồ đạc mỉm cười.

Quỳnh Hoa liếc Quỳnh Châu, muốn nói gì đó nhưng lại nuốt về.

Màn đêm buông xuống, Hà Anh lái xe đưa Quỳnh Châu trở về nhà.

"Hà Anh, cậu vừa rồi đã ở đâu?"

"Cùng phóng viên Đông Đại Vệ trò chuyện một chút." Hà Anh có chút không yên lòng trả lời.

"Hai người biết nhau?"

"Cũng coi là.... có quen..." Hà Anh cau mày, trả lời lập lờ nước đôi.

Quỳnh Châu ít thấy Hà Anh có tâm sự, không khỏi tò mò: "Bạn bè?"

"Ân..."

Thấy Hà Anh không có hứng thú thảo luận vấn đề này, Quỳnh Châu cũng không hỏi tiếp.

Hà Anh nhớ lại lúc phỏng vấn kết thúc, nàng cùng Quỳnh Châu chuẩn bị đi, Đan Tiên gọi nàng lại.
Hai người ở trong góc bãi đỗ xe, trầm mặc.

Đan Tiên đốt một điếu thuốc, dưới ánh sáng lờ mò, màu tóc nàng cùng cách trang điểm đôi mắt đậm toát lên một vẻ yêu mị, khói trắng quanh quẩn hai người, không khí yên tĩnh có một loại cảm giác không nói nên lời. Tựa như thời gian lẳng lặng chậm rãi trôi qua bên người các nàng.

"Cậu gầy quá Hà Anh." Ngón tay dài nhỏ của Ađn Tiên cầm điếu thuốc, khói thuốc chậm chạp từ đôi môi bay ra, khóe miệng cong lên một chút vui vẻ, như có điều suy nghĩ nhìn Hà Anh.

Hà Anh tựa vào tường, chẳng biết sao đối mặt với người con gái này nàng có chút khẩn trương: "Cậu cũng thay đổi rất nhiều."

Đan Tiên dũi lưng, miễn cưỡng nói: "Lần đó nghe nói cậu muốn làm nghệ sĩ, như thế nào lại trở thành người đại diện?"

Hà Anh cười khổ nói: "Lần đó quay hai bộ phim, sau đó cảm giác mình có chút không thích hợp làm nghệ sĩ, nhưng cũng không ly khai giới giải trí, cho nên tôi lại đổi nghề..."
Đan Tiên ha ha cười: "Cũng được, tính cách cậu hơi mềm yếu, đối với ai cũng xuất phát từ nội tâm mang tim gan phèo phổi ra, thật sự nếu muốn làm nghệ sĩ cũng không thích hợp với cậu."

Có lẽ những lời này của Đan Tiên quá mức thân mật, lại khiến Hà Anh thoáng cái nhớ lại rất nhiều chuyện trước kia, tim lập tức đau nhói - - Vốn tưởng rằng nhiều chuyện không cần thiết chính mình đã quên, nhưng khi người kia xuất hiện trước mặt mình, lại rất rõ ràng cảm thấy thì ra không phải hết thảy mọi người, mọi chuyện, qua thời gian dài là có thể quên.

"Cậu sao lại vào làm cho Đông Đại Thụ, còn làm một phóng viên nổi tiếng?" Hà Anh hỏi.

"Làm cái này thật tốt a, rất hợp với mình, để cho mình tiếp tục ở ngành giải trí hoàn thành tâm nguyện duy nhất!" Nói đến đề tài này Đan Tiên rất vui vẻ cười to vài tiếng.
Hà Anh vẻ mặt hắc tuyến: "Quả nhiên cậu có bị đánh chết cũng không chừa... Cho nên lần này cậu nhìn trúng Qincy và Bông sao?"

NGỰ TỶ GIANG HỒ (SONG QUỲNH cover)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ