Chap 39 : Chúng ta về nhà đi !

482 36 0
                                    

Có thật là Đỗ Hà không? Đỗ Hà đến hôn má còn tiết kiệm, lại chủ động như thế. Thuỳ Linh ôm lấy cơ thể người trong ngực, cúi xuống hôn lên cổ, giọng khàn khan :
"Bà xã, em thật sự không cần chị nữa đúng không?"

Ngọc Nhi không có nghe lời của chị nói, toàn bộ sự chú ý đều dồn lên hai tay của chị, bàn tay Thuỳ Linh di chuyển đến đâu, cơ thể ả liền run lên đến đấy, cổ họng không nhịn được mà vang lên tiếng rên rỉ. Váy cũng bị kéo xuống lộ một bên ngực, Ngọc Nhi lo sợ sẽ bị camera quay lại, sợ rằng kế hoạch của ả sẽ bị bại lộ, nỉ non :
"Dì, Bé Đậu sợ...chỗ này...!

Ngọc Nhi chui vào trong xe, bày ra bộ dạng sợ sệt, Thuỳ Linh trong đầu chỉ có nghĩ đến một chuyện đè lên người ả tiếp tục dây dưa. Cửa xe không có đóng, Ngọc Nhi nhìn phía đằng xa, nhếch miệng cười.

Thời khắc quan trọng nhất, Ngọc Nhi đột nhiên muốn tăng thêm khoái cảm, đẩy chị ngồi ở ghế, chủ động ngồi lên trên người chị, cúi xuống hôn lên má chị, ám muội đưa lưỡi liếm một vòng, rốt cuộc thì Thuỳ Linh cũng thấy có chỗ không đúng, nhìn người đang hôn lên ngực chị, đột ngột nâng khuôn mặt ấy lên. Thuỳ Linh lắc đầu một cái, nhìn Ngọc Nhi lạnh nhạt, toàn bộ dục vọng cũng bị mất đi.

"Cút!"

"Dì, Bé Đậu ..."

" Ngọc Nhi , cô cút, đừng để sau này phải hối hận!"
Tại sao lúc sắp thành công rồi, chị lại phát hiện ra? Ả không cam tâm, Ngọc Nhi nhoài người muốn hôn lên môi chị giống như một kẻ hấp hối với cái chết, đúng, nếu như hôm nay không thành công, thì sau này tiền tài, danh vọng, tiếng tăm của ả nhất định sẽ mất.

Thuỳ Linh lạnh nhạt đẩy ả ra, Ngọc Nhi khóc lóc khổ sở kéo lại váy nhưng không chịu đi xuống. Thuỳ Linh cài lại cúc áo sơ mi, quay lại chỗ ghế lái
"Cút!"

Tiếng giày cao gót ma sát dưới sàn, Thuỳ Linh lập tức lái xe vụt đi, rốt cuộc vẫn không thể nào thành công, thế nhưng...không phải là ả không nghĩ đến đường lui.

Thuỳ Linh lái xe đi, ban đầu đem ý nghĩ trở về công ty, thế nhưng lái xe được vài phút, cơ thể lại bắt đầu nóng lên, mồ hôi lấm tấm trên trán, chị bị bỏ thuốc, Thuỳ Linh không phải không biết loại thuốc này là thuốc gì, cần có người giải quyết bằng không tuyệt đối không thể khống chế được, ma xui quỷ khiến thế nào, Thuỳ Linh lại quay xe lái về biệt thự Lương gia, chỗ đó có Đỗ Hà, sau đó hình ảnh cô ở trên cơ thể người đàn ông khác lại lặp lại trong đầu chị, thế nhưng chị lại cam tâm muốn cô, đàn bà ngoài kia đều không bằng Đỗ Hà .

--------------

Thuỳ Linh trở về nhà, trong phòng đèn cũng không bật xác định Bé Đậu không có trong phòng, thì sang thử phòng của nó. Quả nhiên, đèn ngủ cũng bật, Đỗ Hà đang say ngủ, trong lòng còn ôm chú gấu nhỏ, Thuỳ Linh nhẹ nhàng ôm cô về phòng. Tiểu Vy len lén mở mắt nhìn theo cười trộm, biết ngay mà, chị dâu nhỏ ơi là chị dâu nhỏ, chị đáng yêu như thế, chị em sao có thể không thích chị.

----------------------------

Thuỳ Linh ôm cô trở về phòng, lúc ôm cô mới thấy, Đỗ Hà nhẹ đi không ít, mấy hôm nay chị không trở về, cô lại biếng ăn giống như trước, mặt mũi sao lại hốc hác như thế. Đỗ Hà ngọ nguậy một chút, lại tiếp tục ngủ. Thuỳ Linh đặt Đỗ Hà nằm xuống giường, cũng thuận theo cúi xuống hôn lên môi cô, không có thuốc Thuỳ Linh đã không kiêng dè gì rồi, hiện tại trong người vừa có thuốc, vừa có rượu, nụ hôn vừa chạm vào cô, đã điên cuồng.

Vợ Tôi Á ??? Em Ấy Ngốc Lắm !! ( Linh Hà ) [ Cover ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ