Chap 32: Ngày thứ hai mươi ba (2)

1.5K 124 1
                                    

Dứt lời, Woo Ki phát hiện cả người Jaemin cứng đờ, ngay cả tiếng nức nở nho nhỏ kia cũng như bị cái gì đó cắt đứt, đột ngột dừng lại.

Tay anh ta siết chặt, tim như bị động tác này của Jaemin tổn thương, vụn băng nhè thân thể anh ta mà đâm, vừa đau vừa lạnh. Miệng đắng nghét, hầu kết lăn lên lăn xuống mấy lần, vất vả lắm mới rặn được một câu.

“Yên tâm, tôi… tôi đưa anh về.”

Woo Ki biết Jaemin không tin anh ta, thậm chí còn rất sợ anh ta. Là lỗi của anh ta, anh ta nhận. Anh ta sẽ không giải thích nhiều, bởi vì lúc đó quả thật anh ta có suy nghĩ xấu xa.

“Tôi đưa anh về nhà họ Lee.”

Woo Ki dùng sức dìu Jaemin đi, liếc mắt nhìn Bọ Cạp dở sống dở chết trong góc tường. Anh ta đi hơi chậm, bước chân nặng nhọc, dường như trong lòng đang mang sức nặng của cả thế giới.

Gió khuya rất lạnh, vừa ra khỏi cửa gió đã đập vào mặt Jaemin, hơi lạnh thấu xương chui vào cơ thể cậu. Cậu cắn răng không để mình phát ra tiếng lập cập, khàn giọng nói câu đầu tiên kể từ khi thấy Woo Ki tới giờ.

“Anh buông tôi ra, tôi tự đi.”

Na Jaemin không biết nên cảm kích người này hay không. Nếu hôm nay không có anh ta, mình muốn thoát thân là chuyện không thể nào. Nhưng hễ nghĩ đến việc anh ta cũng từng có suy nghĩ làm như thế với cậu trong quá khứ, cảm kích trong lòng lập tức bị thống khổ và căm hận đập nát.

“Mắt anh không thấy, không tiện.”

Giọng anh ta không đổi, không có ý định buông tay Jaemin. Lướt qua chiếc xe anh ta lái tới, bước chân hơi ngừng, do dự mấy giây cuối cùng vẫn đi tiếp.

“Giờ này rất khó bắt xe, hơi lạnh, anh kiên trì một lát.”

Đến tột cùng vẫn không buông được cậu, qua hôm nay, có lẽ mình không còn cơ hội thấy Jaemin nữa. Woo Ki hạ ác tâm, cho dù biết cậu rất lạnh vẫn cố chấp.
Lạnh quá, từ đầu đến chân đều lạnh, lạnh đến tim cũng run lên, Jaemin cảm giác như hơi thở có cả vụn băng, dường như sắp đông cậu thành trụ băng cứng ngắc.

Cậu siết tay, hòng giữ lại chút ấm áp cuối cùng sắp tan trong lòng bàn tay. Như vậy không được, Jaemin không thể bệnh được. Tuyệt đối không thể. Tuy con còn chưa tới một tháng nhưng toàn bộ hi vọng trong đời đều gửi gắm cả vào sinh linh bé bỏng này.

Bản thân không sao nhưng tuyệt đối không thể làm con cậu tổn thương!
.
.
.
.
“Jaemin,” Đột nhiên anh ta gọi tên cậu, giọng hơi run “Xin lỗi…”

Jaemin ngẩn ra, nháy mắt hiểu được anh ta đang nói gì. Cậu không trả lời, không phải không muốn tha thứ cho anh ta mà là trái tim đã bị cuộc sống mài mòn trở nên ác độc cứng rắn rồi.

Trong dự đoán, nhưng tim vẫn đau một hồi. Woo Ki dìu Jaemin đi vào bóng đêm, trơ mắt nhìn một chiếc taxi hiếm hoi lướt qua bên cạnh.

Anh ta thích cậu.

Từ nhỏ, Jaemin đã là người nổi tiếng trong đám bọn họ, chẳng những vì cậu có một người ba xấu xa có tiếng mà còn vì thành tích và ngoại hình hầu như không có đứa trẻ nào sánh bằng, cùng với tính tình gần như hoàn mỹ ấy.

[ NOMIN ] • Chuyển Ver • | 40 NGÀY KẾT HÔN | Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ