2О

1K 54 29
                                    

Yoongi lập tức bỏ điện thoại vào túi mà lấy chìa khóa xe mà đạp ga phóng đi.

Trong lòng anh hiện đang có bao nhiêu là cảm xúc. Anh lo lắng cho cậu bây nhiêu thì bực tức người kia bấy nhiêu. Anh phóng tận 85km/h mặc kệ đây là đường thành phố.

Anh ra tới nơi. Hùng hổ bước đến định đấm cho giám thị vài cái may sao được Jungkook ngăn lại. Vài phút sau thì mọi người cũng đến.

Taehyung liền chạy đến ôm chầm lấy Jungkook.

"May quá, em không bị bắt đi" -Taehyung.

"Thôi đi, bây giờ người đang gặp nguy hiểm là Jimin mà" -Jungkook.

"Bây giờ chia nhau ra tìm kiếm, đừng để họ đi xa khỏi đây" -Hoseok

"Tất cả học sinh ở đây trong sự quan sát của giám thị, đừng để người nào bị mất tích nữa" -Seokjin.

"Mỗi người đi cùng 2 viên cảnh sát" -Namjoon.

Mọi người đã chạy đi hết nhưng Tarhyung lại bị Jungkook giữ lại.

"Cho em đi cùng được không?" -Jungkook.

"Không, nó sẽ gây nguy hiểm cho em" -Taehyung.

"Đi cùng anh sẽ không nguy hiểm mà" -Jungkook.

"Haiz, chịu em luôn" -Taehyung. Nói rồi anh nắm chặt tay Jungkook mà chạy đi.

Phía Jimin, hiện cậu đang bị trói chặt trên một chiếc ghế, đầu bị trùm một chiếc túi nilon đen, miệng bị dán băng keo khiến cậu chỉ có thể la lên vài tiếng ư ư trong họng.

Vừa chỉ 15 phút trước, khi Jungkook nói sẽ đi lấy nước cho cậu thì cậu nhìn thấy Hyunki ở phía bóng cây đang gọi. Cậu bước đến xem chuyện gì thì ai đó đã chụp thuốc mê cậu và cậu tỉnh dậy ở đây.

Tay cậu bị trói chặt nên vô cùng đau nhức. Cậu đang cố gắng thoát ra thì nghe tiếng bước chân đi cọt kẹt trên sàn gỗ. Bao nhiêu hành động của cậu liền ngưng lại ngay.

Người đó bước đến tháo băng keo cho cậu nhưng lại không bỏ túi nilon ra khỏi đầu cho cậu.

Cậu được bỏ băng keo liền hít lấy một hơi rồi thét lên "con mẹ mày, là đứa nào? Dám bắt tao à? Tin tao thả Yoongi ra cắn mày không?"

"Cậu biết tớ mà Jimin thân yêu"

"Yêu yêu cái đầu mày, mà giọng nói này?" cậu như nhận ra được điều gì đó.

"Phải là tớ"

"Đã nghĩ ra là ai đâu mà nói câu đó với tao"

Người đó thở dài rồi bước đến bỏ túi nilon ra khỏi đầu cậu. Bây giờ cậu đã nhìn thấy mọi thứ rồi, nhưng cũng vô cùng bất ngờ.

Cậu đang bị trói trong một ngôi nhà gỗ bị bỏ hoang và trước mặt cậu là Hyunki.

"Tớ đưa cậu đến đây cũng có nhiều lí do lắm đấy Jimin à" người đó nở một nụ cười tươi tắn nhưng đối với cậu bây giờ nó vô cùng kinh tởm.

"Nhiều lí do?" cậu khó hiểu nhìn Hyunki.

"Đúng vậy"

"Nói cái nghe chơi coi"

yoonmin | Thanh mai trúc mã |Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ