Cô theo thói quen dậy sớm liền hoảng sợ khi thấy nó nằm kế bên, cũng may không làm cho nó tỉnh lại.
Trời tháng mười mặc dù đã hơn 6 giờ nhưng trời vẫn chưa sáng hẳn. Ánh mặt trời yếu ớt chiếu vào gương mặt nhỏ đang say ngủ kia càng tăng thêm vẻ đẹp mê người.
Cô đưa tay vuốt nhẹ theo đường nét gương mặt nó. Cái mày liễu, mi dày mũi cao, đôi môi mỏng. Cô đưa tay vân vê đôi môi đỏ kia, cảm giác mềm mại khiến cô lưu luyến.
Cô thực muốn nếm thử đôi môi kia có cảm giác gì, nhớ lại cảm giác đêm qua cô mơ thấy viên kẹo hồ lô liền đỏ mặt. Bây giờ hai người nằm đối mặt chỉ cách nhau vài cm, chỉ cần động một chút là chạm đến đôi môi của nó.
Cô run rẫy nhắm mắt rướn người đến, cô có thể cảm nhận được hơi thở đều đều của nó ngay trên mặt. Đôi môi mềm mại như bánh flan, khiến cô chỉ muốn cắn lấy một ngụm. Hương sữa đặc trưng của nó hòa tan trong miệng cô, nhưng cô vẫn cảm thấy chưa đủ. Cô lúc đầu chỉ dám chạm nhẹ, sau đó chuyển sang mút đôi môi của nó. Chiếc lưỡi tinh ranh cại khớp hàm của nó vui vẻ chui vào.
Nó đang ngủ say bị làm phiền liền nhíu mày, nhưng cái cảm giác mềm mại kia khiến nó tỉnh ngủ.
Gương mặt xinh đẹp của soái tỷ đang ngay trước mắt, đôi mắt nhắm hờ. Khi thấy nó tỉnh lại cô liền đỏ mặt tự động xích ra xa.
__là cô ấy hôn mình sao?! Chẳng lẽ cô ấy......muốn cướp nụ hôn đầu của mình sao?!__nó vui vẻ khi kẻ cướp nụ hôn đầu của nó là cô. Cho đến khi nó thấy dưa chua đang lấy móng vỗ mặt nó.
" ahhhhhh!!!! Dưa chua?! Tiên sư tổ nhà mày. Em có biết hay không đó là nụ hôn đầu của chị?! Hu hu hu." nó nắm cổ dưa chua ra sức mà trút giận.
__sao số tui lại nhọ như vậy?! Dưa chua ơi dưa chua. Sao em lại láy đi nụ hôn đầu của chị hả?!__nó khóc không ra nước mắt. Cạy hàm răng ra con mèo xấu xa kia ra__mà khoan không phải lưỡi mèo rất thô ráp sao?!__nó giật nảy mình khi nhận ra sự thật.Nhưng nó vẫn là nhìn xuống những câu hỏi kia. Đến khi ăn sáng thì nó chịu hết nổi rồi.
" là cô hôn em lúc sáng sao?!"
" phụt..." cô thực sự cảm thấy may mắn khi cô đã ăn xong chứ không thì chắc sớm phun đầy mặt nó.
"Thật sự là cô sao?!" nó không buông tha chăm chăm nhìn cô.
" làm... làm gì có." cô quay đi tránh ánh mắt kia của nó.
" trời ơi. Ông trời có mắt không vậy?! Sao cô lại cướp đi nụ hôn đầu của em?! Hức. Cô nhất định phải chịu trách nhiệm ah." nó lăn lộn trên mặt đất lồng lộn kêu gào.
" Cô bạn nhỏ em làm hơi quá rồi đấy." cô hững hờ nhìn nó diễn.
" chính cô. Cô cướp đi nụ hôn đầu của em. Cô nhất định phải chịu tránh nhiệm."
" Cô bạn nhỏ. Em thậm chí còn chưa đủ tuổi đấy, tôi vẫn chưa muốn vào trại tạm giam với lí do giao cấu với trẻ vị thành niên đâu."
__ hình như mình bị dính vào rắc rối lớn rồi. Mình tiêu chắc rồi.__cô trong lòng đang hoảng muốn lật nhà luôn rồi.
" vậy đến khi em đủ tuổi thì cô sẽ chịu trách nhiệm với em?!" nó ngóc đầu lên hỏi.
" đến lúc đó tôi chưa có người yêu rồi hãy tính tiếp."
" ha. Cô nhất định không được phép cưới bừa để bãi bỏ trách nhiệm với em đó."
" em xem tôi là người coi hôn nhân đại sự là chuyện đùa."
" không có." nó cúi đầu ủy khuất.
__em nhất định không cho cô lấy người khác. Lão sư sinh đẹp, nhất định thuộc về em.__nó quyết tâm thề non hẹn biển trong lòng.
Thế là việc lười về nhà nó liền ở lì bên nhà cô đến hết kì nghỉ lễ.
" này em mau dậy đi, sáng nay không phải đã đi học rồi sao?!"
" uh. Học?!"
" 6h50' rồi đấy."
" 6h50' ah. Trễ rồi ~ chết em rồi." nó nhảy dựng lên khỏi sopha.
Nhanh chóng thay đồ rồi đeo balo vào, cô chính là ngơ ngác nhìn nó tự nhiên như nhà nó, có lột đồ khơi khơi trước mắt.
__em còn chút gì lòng tự trọng không vậy?! Em coi đây thành nhà em luôn rồi sao?!__cô dở khóc dở cười nhìn nó chạy ra ngoài.
Cô chỉ biết cười rồi nhanh chóng đi lấy xe.
" ah chết tôi rồi ~" nó chán nản chạy trên đường.
" cậu bạn nhỏ. Mau lên xe!" cô lái xe dừng trước mặt nó.
" dạ." nó nhanh chóng leo lên xe.
Cô đánh lái vòng ngược trở về, sau đó đạp ga chạy đi.
" cô! Đó không phải là đường tới trường. chúng ta ngược đường rồi!" nó nhìn cô xoay sang lo lắng hỏi.
__sáng sớm đi trễ còn gặp lão sư xinh đẹp bị thế này thì cũng toại nguyện.__
BẠN ĐANG ĐỌC
[ ENGLOT ] THANH XUÂN TÔI GẶP EM
RomanceMột tình yêu giữa cô giáo ' bất hạnh' bị đứa học trò ăn xong rảnh hơi liền đi chọc phá mình. Nhưng rồi điều mà cô không ngờ lại xảy đến....có lẽ từ đó mà cô đã yêu nó mất rồi. Nhưng thân phận,gia thế,định kiến xã hội quá khắc khe,liệu tôi và em có đ...