Chương 6

304 24 0
                                    

Cậu hạ thuốc anh, thiết kế anh, làm cho cha mẹ nuôi hiểu lầm anh uống say rồi cưỡng hiếp cậu, buộc anh chia tay với YeWon, buộc anh cưới cậu.

Cậu nhớ ánh mắt khó tin của Jimin khi tỉnh dậy. Cậu sợ hãi cuối đầu không dám nhìn anh.

Cậu cũng nhớ anh trai đau lòng trách cứ. Nhưng cậu vẫn ngoan cố nhìn anh trai, không chịu thua hỏi.

"Em đã làm gì sai? Em yêu Jimin! Em theo đuổi tình yêu của em thì sai ở đâu? Em không phải là anh! Rõ ràng thích YeWon mà không dám nói. Tình yêu không phải là nhường nhịn. Chính mình giành lấy, có gì mà không đúng!"

Anh trai đỏ mắt, phẫn nộ trừng cậu. Không biết là đau lòng vì cậu cố chấp hay là tức giận vì bị vạch trần. Từ đó, hai anh em quyết liệt. Người anh trai luôn yêu thương cậu không còn chú ý đến cậu nữa.

Không sao cả. Cậu nghĩ anh trai luôn yêu thương cậu một ngày nào đó sẽ tha thứ cho cậu. Giống như Jimin, một ngày nào đó sẽ yêu cậu.

Cậu thực hiện được nguyện vọng, gả cho Jimin.

Cậu biết Jimin giận cậu. Nhưng Jimin vẫn luôn yêu thương cậu, nhất định sẽ không giận lâu lắm... Min Yoongi ngây thơ nghĩ vậy.

Nhưng Jimin vẫn lạnh lùng rất lâu. Hơn nữa anh không chia tay với YeWon. YeWon vốn là thư kí của anh, vẫn ở cùng anh sớm chiều. Mà người vợ như cậu, chỉ có thể một mình trong căn phòng trống trải.

Cậu không chịu nổi, cãi nhau với anh, muốn anh sa thải YeWon, còn đến trước mặt YeWon muốn cô ấy biến đi... Cậu làm những việc mà một người hư hỏng mới làm, sau đó chỉ nhận được sự cười nhạo của mọi người.

Cuối cùng cha mẹ nuôi cũng biết chuyện cậu thiết kế Jimin, rất thất vọng đối với cậu.

Cậu không còn là tiểu hoàng tử được mọi người yêu mến nữa, mà đã trở một người làm cho người ta không thể đồng tình. Bởi vì kết quả này là do cậu gieo gió gặt bão.

Min Yoongi đứng trước bia mộ. Đây là lần đầu tiên cậu đến trước bia mộ của mình. Sau khi sống lại, cậu đã quyết định quên đi quá khứ. Cho nên dù biết mình được chôn ở đâu, cậu cũng chưa từng đến nhìn lại.

Cậu muốn xa rời tất cả mọi thứ trước đây, không muốn động chạm đến nữa. Nhưng sáng nay, khi nhìn thấy cuốn tạp chí Jungkook đặt trên ghế, nhìn thấy người đàn ông cậu chôn giấu sâu trong trí nhớ, quá khứ lại giống như một cuộn phim chiếu lại trong óc.
Đến khi cậu tỉnh táo lại, đã phát hiện mình đi đến nghĩa trang .

Đúng lúc cậu muốn rời đi, thì không ngờ lại đụng phải người kia.

Khi đó, cậu thực sự muốn xoay người chạy trốn. Nhưng đột nhiên cậu đã nhớ đến cậu không còn là Min Yoongi kia nữa. Nếu như hoang mang rối loạn chạy trốn mới thật sự là kỳ quái.
Cho nên cậu trấn định lại, giả vờ như mình đến để cúng viếng, cậu cuối đầu, hai tay nắm chặt, hơi run rẩy.

Thời gian trôi qua thật lâu... Cậu biết mình nên rời khỏi, nhưng chân lại không thể động đậy được. Cậu chỉ có thể đứng đó như một đứa ngốc, đứng bên cạnh anh...

Khi trời sắp tối, cuối cùng anh cũng rời đi...

Min Yoongi nhẹ nhàng thở dài, nâng đôi chân tê dần vì đứng lâu, đi đến trước mộ mình. Tự nhiên đứng nhìn mộ của mình, cảm giác thật quái dị.
Khẽ mỉm cười, cậu ngồi xổm xuống, vươn tay đụng vào bia đá. Lạnh đông cứng hết rồi.

[Chuyển ver/Minga]Ngoài ý muốn đã yêu lại rồiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ