Optimus lại hét lên khi Megatron mạnh hơn một chút. Anh thở hổn hển, anh đã đợi quá lâu và bảng điều khiển giao diện (tấm che vùng kín) của anh bật mở, anh không thể kiểm soát được. Anh ấy cảm thấy Megatron áp sát vào mình và khẽ rên rỉ, anh ấy nghe thấy tiếng tách tương tự và nhận ra Megatron cũng đã mở bảng giao diện của anh ấy.
Cả hai đã chia sẻ một nụ hôn khao khát, say đắm và thô bạo trước khi Megatron ngồi lên người Optimus và đẩy hông về phía trước.
Bây giờ là 12:40.
Optimus hét tên Megatron khi anh ta quá tải, Megatron gầm gừ khi Optimus làm điều tương tự, sau đó anh ta từ từ rút ra và gục xuống bên cạnh người bạn đời của mình. Anh kéo Optimus lại gần khi cỗ máy sáng màu cuộn nhẹ vào người anh, làm anh mở mắt và khẽ thở hổn hển.
"Tôi đã nghĩ rằng tôi sẽ không bao giờ được nghe thấy bạn hét tên tôi như thế nữa... Tôi cảm thấy rất tội lỗi với những gì mình đã làm... Tôi rất xin lỗi Optimus..." Megatron nhẹ nhàng nói. Sau đó Optimus mở đôi mắt của mình một lần nữa để nhìn anh ta.
"Không sao đâu Megatron, bạn không thể biết được rằng đó là tôi..." Optimus trấn an. Sau đó họ dần dần rơi vào trạng thái ngủ.
Megatron cảm thấy có thứ gì đó nặng đè lên người của mình, anh ta khẽ gầm gừ và cảm thấy thứ đó di chuyển, trước khi nó được đặt xuống tấm bụng của anh ta. Sau đó, anh ấy mở đôi mắt của mình ra và nhìn, anh ấy nhìn thấy Optimus nhưng với hình dạng là một Predacon, đầu của anh ấy chính là trọng lượng mà Megatron đang cảm thấy.
"Optimus?" Megatron hỏi, cố gắng đánh thức anh ta. Thay vào đó, sinh vật chỉ rên rỉ và cuộn tròn hơn. Vì vậy, Megatron đã thử lại.
"Optimus!" Anh nói to hơn một chút. Có thể nghe thấy tiếng lách tách và tiếng kêu khi Prime tỉnh dậy, anh ta nhìn Megatron, một cái cau mày trên khuôn mặt. "Bạn uh... bạn đã biến hình." Anh ấy nhẹ nhàng nói, Optimus nhìn xuống chính mình và lùi lại, một màu xanh lam trên khuôn mặt của anh ấy, một sự xấu hổ.
"X-Xin lỗi Megatron." Anh nhẹ nhàng nói rồi cúi gằm mặt xuống ôm lấy Megatron. Meagtron cười khúc khích và ôm anh lại gần.
"Không cần xin lỗi." Megatron nhẹ nhàng nói. Sau đó, anh cảm thấy thoải mái khi Optimus rúc vào người anh ấy và cả hai đều quay trở lại trạng thái ngủ.
***
Bên kia con tàu, Starscream đang ở đó, anh đi lang thang trong sảnh nhưng sau đó nhìn thấy phòng ngủ của Megatron. Anh ta nhìn thấy hai người máy đang ngủ và gầm gừ.
"Megatron là của ta, đồ Autobot bẩn thỉu!" Anh ta thì thầm trong hơi thở của mình trước khi lao đi, một nụ cười ranh mãnh xuất hiện trên khuôn mặt của anh ta.
"Ta sẽ cho ngươi thấy." Anh khẽ nói và cười khúc khích.
Ratchet đi ngang qua và nhướn mày trước những gì Starscream đang lan man nhưng quyết định giải quyết nó sau. Anh ta đi đến phòng điều khiển và thấy Nữ hoàng Predacon và Soundwave đang dành thời gian cho nhau và anh quyết định để họ ở đó bằng cách đi ra bàng đầu bên kia để vào phòng y tế.
Anh ấy nhìn qua bảng dữ liệu về các chỉ số quan trọng của Optimus và cau mày, có điều gì đó không ổn. Anh ấy có vẻ bình thường nhưng nhịp đập trái tim của anh ấy rất nguy hiểm, tệ đến mức có thể khiến anh ta bị sốt và bất tỉnh.
Anh ấy đã ghi nhớ trong đầu để theo dõi Optimus và xem liệu anh ấy có gì bất thường không. Anh ấy muốn giải quyết chuyện này.
--THE END--
BẠN ĐANG ĐỌC
Optimus and Predacon [Megatron x Optimus]
FanfictionOptimus bị một Predacon bắt đi. Liệu anh có thể trở về với Megatron không?