Chương 101

3.9K 301 14
                                    


Cố phu nhân thoạt nhìn rất vui vẻ, bà lên lầu rất nhanh, còn có hơi thở gấp, lên đến lầu bà mới nhớ ra trong nhà mình còn có thang máy.

"Bé ngoan, thang máy ở đằng kia, sau này lên lầu con có thể đi thang máy, tầng bốn là phòng tập thể dục và phòng vui chơi, mẹ đã chọn cho bé ngoan rất nhiều đồ chơi mới, tầng năm là sân bóng rổ còn có hồ bơi nữa."

Đồ chơi mà Cố phu nhân nói kỳ thật không phải là vật bé nhỏ gì, phòng vui chơi ở tầng bốn dường như đã được bố trí lại một lần nữa.

Hồi có Cố Tạ, Cố phu nhân tuy rằng có chút tiếc nuối đứa bé này không phải con gái, nhưng dù gì cũng là con đầu lòng, nên Cố phu nhân vẫn cực kỳ chờ mong. Bà và ba Cố đã chuẩn bị tất cả những gì mà bé trai sẽ thích.

Cậu bé tràn đầy năng lượng suốt thời thơ ấu với thời thanh thiếu niên, dành một phần đáng kể thời gian trên tầng bốn và tầng năm này.

Ba Cố cũng thường xuyên cùng Cố Tạ chơi ở lầu bốn cùng lầu năm, ba Cố làm một người ba rất nghiêm túc, dù ông có bận rộn đến đâu, cũng sẽ dành thời gian trở về bên Cố phu nhân cùng Cố Tạ.

Chỉ là lần duy nhất ông thất trách, vĩnh viễn vắng mặt nửa đầu cuộc đời của đứa con kia của mình.

Cố phu nhân hơi chậm lại.

"Chúng ta đi xem phòng của con trước đi."

Phòng của Cố Thanh Trì ở tầng ba đối diện phòng Cố Tạ, phòng của hai anh em không khác nhau lắm, phòng này lớn hơn phòng ở lầu hai rất nhiều, tầng ba cũng chỉ có hai phòng của Cố Tạ và Cố Thanh Trì cùng với một phòng đàn, phòng của Cố Thanh Trì gần như chiếm nửa không gian tầng này rồi.

Cố phu nhân mở cửa ra, Cố Thanh Trì cúi đầu nhìn bà, có chút do dự, bà nhẹ nhàng đẩy Cố Thanh Trì một chút, Cố Thanh Trì liền chậm rãi đi tới.

Bố trí trong phòng đều là được Cố phu nhân lựa chọn, rất đơn giản, tông màu xanh xám chủ đạo, một cái đèn sàn, một cái tủ đầu giường, một cái giường lớn thoạt nhìn rất thoải mái. Giữa phòng trải thảm, không khác lắm so với phòng trước kia của Cố Thanh Trì.

Chỉ là bố cục có chút khác với trong trí nhớ. Bức tường ban đầu có ban công biến thành cửa sổ sát đất, phía trước cửa sổ sát đất đặt một cái sofa nhỏ một người, ghế thấp thấp mềm mại, bên cạnh sô pha còn có một cái bàn nhỏ, cao cao, vừa vặn ở trong tầm tay, còn có một bình hoa, bên trong đặt mấy bông hồng.

Xa hơn nữa còn có phòng thay đồ.

Phòng thay đồ và phòng ngủ không hoàn toàn độc lập, chỉ là phân biệt khu chức năng, dùng tường ngăn cách không khép kín phân ra, đi từ phía sau vòng qua là được, nhà thiết kế còn thêm những đồ vật trang trí, vừa mới đi vào dường như không chú ý tới phía sau còn có một phòng thay đồ.

Trong phòng thay đồ một nửa trống rỗng, một nửa để đủ loại giày dép cùng quần áo, phong cách gì cũng có, bày biện chỉnh tề, ngay cả các kiểu dáng khác nhau của âu phục cũng có ba bốn bộ.

Cố phu nhân sợ cậu không thích mình tự sắp xếp cho cậu, bứt rứt nói.

"Bên này trống này, sẽ để quần áo mà bé ngoan thích, còn bên này để quần áo mẹ mua cho bé ngoan, nếu con không thích thì thay đổi."

[ĐM_Edit] Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Ảnh Đế Vứt BỏNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ