Chương 2

1K 126 15
                                    


Furuya Rei quyết định đi theo Akai Shuichi.

Cậu theo hắn vào trong chiếc Ford Mustang đỏ đỗ ở dưới hầm bệnh viện. Hắn đang đi đến trụ sở chính của công an Nhật Bản, có lẽ chuẩn bị phải tham gia một cuộc họp. Hiện tại mới là bảy giờ sáng, quá sớm để bắt đầu làm việc, nhưng không phải đối với cậu và hắn. Đặc thù nghề nghiệp của hai người bắt họ phải sẵn sàng hành động bất cứ lúc nào, kể cả là nửa đêm cũng có thể bị gọi đi.

Hắn xoay vô lăng để rẽ vào một lối khác, cậu nhìn thấy rõ dưới lớp tay áo của hắn vô tình lộ ra một đoạn cánh tay bị quấn băng trắng xóa.

Bị như vậy mà vẫn còn tự lái xe? Tên này muốn tự sát trước khi cậu tỉnh lại giết hắn sao?

Furuya Rei chỉ muốn túm cổ áo hắn xoay vòng vòng.

Đến trụ sở, Akai Shuichi đỗ xe ở ngay ngoài sân, bên cạnh một chiếc xe màu đen có lẽ là của sếp hắn. Cậu nhìn thấy James Black và Jodie Starling đứng chờ hắn ở lối vào, bên cạnh còn là chỉ huy của cậu, ông Kuroda Hyoue. Hai người sếp trông không có vẻ chịu nhiều thương tích, còn điệp viên Jodie thì phải đeo nẹp ở tay trái để cố định xương.

Bốn người bọn họ đi lên phòng họp, nơi tụ hội rất nhiều cảnh sát, điệp viên từ nhiều tổ chức và quốc gia trên thế giới. Trong phòng này ngoại trừ bốn người vừa nãy, Furuya Rei chỉ mới gặp qua tổ điều tra số 1, Kazami và Mizunashi Rena - giờ là điệp viên của CIA Hondo Hidemi. Điều khiến cậu bất ngờ chính là sự xuất hiện của Kudo Shinichi, người đã từng bị teo nhỏ bởi thuốc độc APTX-4869 và cũng là người đã tham gia trận chiến tiêu diệt tổ chức.

Nội dung họp vẫn khô khan đúng như những cuộc họp cậu từng phải tham dự từ rất lâu trước đây. Từ sau khi nhận nhiệm vụ thâm nhập vào tổ chức, cậu không được xuất hiện với tư cách công an nữa mà chỉ kín đáo nhận lệnh từ cấp trên. Còn sau khi phá huỷ tổ chức... làm như bọn họ gọi được cậu dậy mà họp vậy!

Đến giữa trưa thì cuộc họp tạm dừng.

Mọi người đã tản ra để đi ăn uống nghỉ ngơi, nhưng Akai Shuichi và Kudo Shinichi lại ra một góc cạnh cửa sổ để nói chuyện.

Hắn lại hút thuốc, đúng như cậu nghĩ.

"Amuro, à không, Furuya-san thế nào rồi ạ?" Kudo Shinichi mở lời trước.

"Vẫn chưa tỉnh." Hắn thờ ơ đáp lại.

"Ngày nào chú cũng đến đó sao?"

"Chàng thám tử, không còn là nhóc con thì đừng gọi tôi là chú." Hắn nghe Kudo Shinichi lầm bầm mấy chữ xin lỗi rồi mới trả lời câu hỏi của cậu ta: "Ừ, ngày nào cũng đến."

Kudo Shinichi muốn hỏi tại sao, nhưng cuối cùng vẫn không nói ra.

Furuya Rei cũng muốn hỏi câu đó.

"Dạo này bận rộn quá em chưa qua thăm được, chắc chiều tối nay em sẽ cùng Ran đến phòng bệnh của Furuya-san."

"Ừm, vậy anh và Masumi sẽ qua chỗ mẹ."

"Bác Mary vẫn ổn chứ ạ?"

"Vẫn ổn, Masumi luôn ở cạnh chăm sóc mẹ mà."

"Vậy... anh đã tìm được tung tích của bố mình chưa?"

AKAM • GravityNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ