3 >> park gunwook

163 20 1
                                    

gửi chương hạo, học trưởng toàn năng của em.

em vừa nhận được thư mời đám cưới của anh, tốt rồi nhỉ ! đàn anh ngày nào cũng nói rằng anh sẽ không yêu đương rồi kết hôn đâu nhưng rồi cuối cùng, anh đã quyết định về bên người đó rồi, chúc mừng anh nhé ! em cũng không biết mình có chắc chắn đến dự đám cưới của anh được không nhưng em sẽ cố gắng sắp xếp đi dự, sao em có thể bỏ lỡ khoảnh khắc đẹp nhất của anh được.

em nhớ anh, chương hạo.

...

năm đó là tôi học vượt cấp, mười bảy tuổi chân ướt chân ráo lên seoul sinh sống và học tập. ngày đó, tôi hai tay khệ nệ xách hai cái vali cùng chiếc cặp xách nặng trĩu trên vai. ngày nhập học là một ngày của mùa thu nhưng trời về trưa lại cực kỳ nắng nóng, ánh nắng không màng đến con người mà cứ thế đâm xuống đất nóng hổi. tôi kéo vali từ ga tàu đến trường mà mồ hôi nhễ nhại hết cả người.

thời tiết seoul nóng bức nên tôi chỉ muốn về kí túc xá nhanh thật nhanh. định bụng đi báo danh rồi về phòng kí túc nghỉ ngơi trong khi vẫn còn cơ hội thì chương hạo tiến đến,

' em là sinh viên năm nhất à ? '

giọng nói của anh như một giọt nước mưa trong trẻo làm mọi thứ tươi mát dưới cái nắng gay gắt đến khó chịu ấy, cộng thêm vẻ đẹp sắc sảo như một chú cáo khiến tôi có chút rung động. chương hạo đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt của tôi, tự nhiên bản thân thấy mọi thứ xung quanh đang được ánh nắng chiếu sáng như được thêm một lớp filter trông rực rỡ, lấp lánh hơn rất nhiều.

chương hạo lay nhẹ tôi giúp tôi bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ của mình, tôi gật đầu rồi được anh dẫn đi báo danh ở một quầy cách đó hơi xa. đó là quầy của hội sinh viên, bên trong lầu không chỉ có chương hạo vừa mới bước vào lều mà còn có các anh chị khác đang bận rộn với công việc của mình. có vẻ là buổi trưa nên quầy không có đến một bóng người đến báo danh, có lẽ tôi là người cuối cùng báo danh của buổi sáng nhỉ ! cùng lúc đó, tôi nghe thấy tiếng mọi người gọi anh là học trưởng, nghĩ rằng chắc anh ở trường chắc phải là sinh viên nổi tiếng rồi.

chương hạo cầm một tập giấy tờ đặt trên bàn rồi đưa cho tôi một trong số chúng.

là đơn báo danh.

' chào em, anh là chương hạo, sinh viên năm ba, rất vui được làm quen. '

' em là park gunwook ạ. '

' ồ, em học vượt cấp đúng không, giỏi ghê ha ! anh cũng vậy đó, đậu đại học cũng tầm tuổi em. '

một sự flex không hề nhẹ.

tôi mỉm cười đáp lại anh, chương hạo nói chuyện với các đàn anh đàn chị một chút rồi ngỏ lời giúp em xách vali về kí túc xá. tôi sợ phiền đến công việc của anh nên có bảo mình tự xách được nhưng anh kiên quyết muốn giúp tôi nên tôi không thể từ chối lòng tốt của anh được.

trên đường về kí túc đã cách xa quầy sinh viên một khoảng khá xa, chương hạo mới than thở với tôi rằng công việc hội sinh viên quá bận rộn, cuối cùng cũng có thể trốn đi. tôi cùng anh đi về phía kí túc xá mà trò chuyện làm quen được khá nhiều điều, ví dụ như chương hạo là người trung quốc nhưng sống ở hàn quốc từ nhỏ hay chương hạo cũng đang ở chung tòa kí túc với tôi.

allhao | to my firstNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ