Chương 6: [H] [18+] Viên mãn - END

430 9 2
                                    

Tác giả: Vì có thể sớm kết truyện, ta chỉ có thể đem Đế Miện sửa lại, dù sao hôn lễ ở Tiên Môn ta lúc ấy ngóng sao ngóng trăng muốn nhìn thấy. Kết quả thì sao, chưa kịp tân hôn thì vợ chồng họ đều bị ám toán, phía sau ngược đãi ta tim gan đau, giống như vợ chồng Thương Lan lúc trước. Ta sẽ không viết chạy cưới, luyện hóa Vảy Hộ Tâm , trực tiếp đi thẳng đến chủ đề, dù sao ta chính là muốn cho bọn họ đại hôn tiên môn, không có sự cố ngoài ý muốn, từng bước làm sao, không phục đến đánh ta nha.

————————————————————

Lê Tô Tô nằm thẳng trên giường trắng bệch, hai mắt nhắm chặt hôn mê ngủ nhanh một ngày một đêm.

Thương Cửu Mân sắc mặt tái nhợt canh giữ ở bên giường, cúi đầu nhìn nàng, Nguyệt Phù Nhai ở một bên nấu thuốc, thỉnh thoảng vụng trộm quan sát Thương Cửu Mân.

"Nhạc Nhai cô nương, thuốc xong chưa?"

Nguyệt Phù Nhai sợ tới mức run rẩy, chén thuốc suýt nữa rơi trên mặt đất, vội vàng làm bộ vô sự nhặt lên lau chùi. "Được rồi, được rồi."

Nguyệt Phù Nhai múc thuốc bưng đến trước giường, Thương Cửu Mân vươn tay về phía nàng, sợ tới mức Nguyệt Phù Nhai lui về phía sau vài bước, Thương Cửu Mân nhìn về phía nàng, "Đem thuốc cho ta đi. "

Nguyệt Phù Nhai xấu hổ, vội vàng đem chén thuốc cho chàng.

"Cô trở về đi, không cần ở chỗ này theo ta. Chỉ cần ta chăm sóc Tô Tô thôi. "

Nguyệt Phù Nhai cúi đầu giải thích: "Ta, ta kỳ thật không phải sợ ngươi, ngươi đừng nghĩ nhiều, chính là vừa mới xem xong trí nhớ của ngươi, còn có chút chưa thoát ra..."

Thương Cửu Mân rũ mắt xuống, không để ý lắm.

Nguyệt Phù Nhai cũng nhắc nhở: "Ngươi, ngươi ở đỉnh Hàng Ma cũng bị thương, cũng phải trị thương tĩnh dưỡng. "

Thương Cửu Mân thuận miệng cảm tạ: "Đa tạ. Khi Tô Tô thức dậy, ta sẽ nghỉ ngơi. "

Nguyệt Phù Nhai biết Thương Cửu Mân không để thương thế ở trong lòng, đành phải nói: "Vậy ta đi dược phòng cho ngươi cũng làm chút ít thuốc, các ngươi có việc gọi ta nha. "Sau khi nhìn chàng, Phù Nhai bỏ chạy nhanh như chớp.

Thương Cửu Mân làm bộ như không phát hiện, chàng nhẹ nhàng đỡ Lê Tô Tô dậy, cẩn thận cho Lê Tô Tô uống thuốc. Nhìn gương mặt tái nhợt mất máu của Lê Tô Tô, suy nghĩ ngày trước dần dần xuất hiện.

Trong mắt Thương Cửu Mân dần dần đỏ hoe.

Tô Tô, chờ nàng tỉnh lại, biết tất cả hành vi không chịu nổi cùng thương tổn năm trăm năm trước của ta như vậy, còn nguyện ý gả cho ta sao?

Chờ Thương Cửu Mân phục hồi tinh thần lại, lại cúi đầu nhìn lại, đối diện với ánh mắt trợn tròn của Lê Tô Tô, hai người bốn mắt nhìn nhau.

Thương Cửu Mân kinh hỉ nói: "Nàng tỉnh rồi..."

Lê Tô Tô nhếch miệng, cười cười với chàng, dường như vẫn là bộ dáng tùy tiện như Diệp Tịch Vụ trước kia.

"Đúng vậy, ta..."Lời còn chưa dứt, Thương Cửu Mân đã duỗi tay ôm chặt lấy nàng.

Giọng nói của Lê Tô Tô đột nhiên dừng lại. Nhiệt độ cơ thể đã lâu không gặp lo được lo mất này quá mức quen thuộc, làm cho nàng sững sờ tại chỗ, một lúc lâu sau, Lê Tô Tô nhẹ nhàng nâng một tay lên, đặt trên lưng Thương Cửu Mân.

[18+] [Mân Tô] Truy thê công lược (đã hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ