Chương 11 - Tay Tawan

111 12 7
                                    

-Mày ổn chứ Tay?

Tôi cực kỳ bất ngờ khi nghe câu hỏi từ Off, đôi mắt nó đầy quan tâm nhìn tôi như muốn hỏi: "Thất tình, không sao chứ Tay?" Mọe đúng là bạn thân của tôi.

- Mày biết từ bao giờ hả Off?

Tôi hỏi, tôi thật sự muốn biết làm sao nó biết được điều mà tôi hằng giấu kín bây lâu nay. Tôi diễn dở đến vậy sao mà đến cả Gun và cả Off đều đoán ra rằng tôi yêu New nhỉ?

- Từ 2 năm trước, lúc EarthNew đang được ghép cặp với nhau. - À, đó chả phải lúc tôi phát điên giành lại New sau khi đi tu báo hiếu về đó sao. Là cái lúc tôi quyết định, là bạn hay là gì cũng được tôi sẽ ở bên em suốt cuộc đời này, đóng vai một người anh trai vụng về cả đời cần có em bên cạnh. Tôi cố gắng nặn ra nụ cười trả lời nó:

- Ừm, sớm vậy sao. Tao cứ nghĩ tao giấu tốt lắm đấy. Nói sao nhỉ. Nói tao ổn thì cũng không đúng. Nhưng tao đã có đủ thời gian chuẩn bị cho tình huống này rồi. - Nhìn đôi mắt thấm đầy sự quan tâm của Off đột nhiên tôi muốn kể hết cho nó nỗi đau bí mật mà tôi luôn giấu trong mình - Tao là người đầu tiên nhận ra New yêu cô gái ấy, là người đưa em ấy đến chỗ hẹn hò gần như sau mỗi lịch trình. Ban đầu tao ghen tị đến phát điên, nhưng sau tao phát hiện tao chả có tư cách gì ghen tị cả. Và giờ thì tao đã không còn cảm thấy đau nữa rồi.

Tôi đang nói dối. Tôi chỉ là nói thế để chứng tỏ rằng mình ổn. Tôi chưa từng bao giờ hết đau kể từ cái ngày em khoe với tôi em nhận lời tỏ tình của cô gái xinh đẹp đó và 2 người đã trở thành người yêu. Tôi nhớ mãi nụ cười hạnh phúc ấy của em, nụ cười đẹp rực rỡ như ánh nắng ban mai của biển Pattaya, nụ cười mà tôi từng thề sẽ bảo vệ. Gum hỏi tôi bao giờ tôi sẽ từ bỏ tình yêu vô vọng này? Câu trả lời của tôi luôn là không bao giờ. Chỉ cần nghĩ đến việc phải rời xa ánh nắng ban mai của tôi là tôi đã cảm thấy không khí như bị rút cạn khỏi phổi, đau rát như ai đó bóp nghẹt lấy cổ tôi. Thế nên, dù phải nhìn em bên người mình yêu, tự ngược mình cả ngàn lần khi nghe em kể về những buổi hẹn hò với cô gái đó thì tôi cũng chưa một lần có ý nghĩ sẽ ra đi, dù nỗi đau đã ngấm đến từng thớ thịt thì tôi sẵn sàng ở bên em như một người bạn tri kỉ, nuông chiều em, chăm sóc em.

Off vỗ nhẹ lên vai tôi truyền cho tôi chút ấm áp quan tâm của một người bạn thân như chút gió nhẹ thổi khiến trái tim tôi dịu lại cơn đau đã thành mãn tính của tôi. Tôi nở nụ cười cảm ơn nó, Off đôi khi vô tâm không phổi nhưng đôi khi cũng vô cùng tinh tế. Có lẽ chính vì thế mà thằng em tôi lại có thể bỏ hết lý trí mà yêu một lần thật sâu đậm dù biết tình yêu đó sẽ không có kết quả... à mà thật ra thì cũng không hẳn...

- Mày yêu Muk mà nhỉ? - Ở bên nhau 10 năm không yêu thì là gì. Tôi biết mình hỏi câu này thật điên rồ, nhìn ánh mắt không tin được của Off nhìn tôi khi trả lời là biết. Nhưng tôi thật sự muốn biết câu trả lời - Không,... ý tao là mày yêu Muk trong suy nghĩ của mày hay là bản thân Muk?

Tôi cũng không ngờ tới mình lại buột miệng hỏi Off nhưng nói ra rồi thì thật sự tôi nhận ra mình lại thở nhẹ ra và không hề hối hận. Bao năm kìm nén cuối cùng tôi vẫn muốn hỏi Off câu hỏi này, câu hỏi mà nó cần trả lời, trả lời cho cô gái nó yêu và cho em trai tôi. Vì sao ư... vì đôi khi tôi cảm thấy Muk và cô gái hoàn hảo mà Off luôn khoe với chúng tôi dường như không phải là một cùng một người, và tôi cảm thấy nhiều khi Muk đang phải cố gắng gồng lên để trở thành một người hoàn hảo như thằng bạn tôi tự hào. Và hơn thế nữa đôi mắt nó nhìn Gun đang thay đổi. Với cương vị là bạn thân của Off và là anh trai của Gun... tôi đã nhìn thấy sự thay đổi đó, sự dịu dàng và nuông chiều quan tâm của Off đang cho em trai tôi nhiều hơn mỗi ngày, nó vô thanh vô tức như khí trời nhưng khi quay lại nó đã nhiều đến mức sắp vượt qua ranh giới.

[OffGun] I got a boyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ