Chương 4: Không phải rượu trái cây

167 18 0
                                    

Tên chương do người dịch đặt
Tác giả: 云海终相遇
Bản dịch đã có sự cho phép từ tác giả, không đảm bảo chính xác 100%
Chú ý: Bối cảnh thời dân quốc, sẽ có chỗ ooc, vui lòng không soi xét quá nghiêm khắc. Tác phẩm được viết dưới cảm quan của tác giả, nếu không thích thì mình quay xe chuyển hướng nha.
______________________________________

Sau buổi tối hôm nay, hay trái tim lại lặng lẽ gần nhau thêm một chút.

Buổi sáng sớm ngày hôm sau, Lý đốc quân đã quen dậy sớm lại không nghe thấy động tĩnh gì của cậu thiếu niên đang ở viện bên cạnh thì đoán rằng cậu vẫn chưa thức giấc. Anh phân phó nhà bếp chuẩn bị bữa sáng sau đó liền xuất phủ tuần tra tình hình trong thành, muốn hoàn thánh sớm để về ăn sáng cùng với Lâm Cảnh Vân.

Tới khi Lý Hải về tới phủ thì Lâm Cảnh Vân đã ngồi ở đại sảnh chờ anh rồi, dù tay cầm cuốn sách nhưng mắt thì luôn chú ý ra phía cổng, xem xem Lý đốc quân đã về hay chưa.

Sau khi nhìn thấy anh đã về thì hai mắt dần sáng lên, cười tít mắt mà đứng lên.

"Hải ca ca về rồi!"

"Ừ, sao Cảnh Vân không ăn sáng trước đi, vẫn chưa thấy đói sao?"

Lý Hải bước đến bên Lâm Cảnh Vân, vẫy tay ra hiệu cho người làm đem đồ ăn sáng lên.

"Ta muốn đợi Hải ca ca về rồi cùng ăn, hôm nay không có bài vở gì, ta không vội mà."

Lời nói của cậu thiếu niên luôn mang theo những từ thể hiện ngữ khí, từng chút từng chút đều đánh động tình cảm của Lý đốc quân.

" Ừ, ngồi xuống dùng bữa sáng đi"

Lý hải thực tế là không kiềm lòng nổi trước sự công kích từ ánh mắt sáng long lanh của Lâm Cảnh Vân nữa rồi, vội vàng hối người ta ngồi xuống để giấu đi đôi tai đã đỏ lên của mình.

Bữa sáng hôm nay có cháo bí đỏ và sữa đậu ngọt mà Lâm Cảnh Vân thích. Lý Hải dường như để ý rất kỹ những thứ mà cậu yêu thích, tất cả đều được sắp xếp một cách hoàn hảo.

" Ở quen rồi chứ?"

Bầu không khí yên ắng bị giọng nói chầm thấp của nam nhân kia phá vỡ. Lạ thật, một người ngồi vào bàn ăn là không nói lời nào như Lý đốc quân lại không thể kìm nén được trái tim mình khi đối mặt với cậu thiếu niên kia.

" Quen chứ! Ăn ở đều quen luôn rồi, tất cả mọi thứ ở đây ta đều rất thích"

Nhưng ta... còn thích ngài hơn... Trái tim cậu thiếu niên tự động vang lên câu nói ấy.

" Vậy tốt rồi, hôm nay ta phải phải đến chỗ Đồng Bạch hội trưởng tìm hiểu một số chuyện, Cảnh vân ở trong phủ nhớ chú ý an toàn, nếu muốn ra ngoài thì để Trương phó quan đi theo bảo vệ được không?"

Lý Hải biết Lâm Cảnh Vân không thích bị người khác đi theo canh chừng, nhưng vì sự an toàn của cậu vẫn là nên cẩn trọng thì hơn. Vậy nên trước khi rời phủ, anh cận thận thăm dò ý cậu, sợ cậu lại không vui.

" Hải ca ca cứ yên tâm đi, hôm nay ta sẽ ở yên trong phủ, ca ca ra ngoài cũng chú ý an toàn nhé."

Cậu biết Lý Hải đang lo lắng điều gì, dùng giọng điệu dứt khoát để khiến anh an tâm, ngước lên đối diện với đôi mắt đen sâu thẳm kia. Đôi tai nhuộm lên màu đỏ hồng, đắn đo mãi rồi mở miệng nói:

[Transfic][ZeeNuNew] Dành dành đệm hương_栀子伴香Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ