Chương 2: Thân thuộc

180 21 0
                                    

Tên chương do người dịch đặt
Tác giả: 云海终相遇
Bản dịch đã có sự cho phép từ tác giả, không đảm bảo chính xác 100%
Chú ý: Bối cảnh thời dân quốc, sẽ có chỗ ooc, vui lòng không soi xét quá nghiêm khắc. Tác phẩm được viết dưới cảm quan của tác giả, nếu không thích thì mình quay xe chuyển hướng nha.
______________________________________

Từ sau khi Lý Hải đến Bình thành nhận nhiệm vụ thì rất hay được Lâm Quốc Khôn mời đến Lâm viên dùng bữa, ông thường xuyên bàn luận về những chiến công trên chiến trường, hay quen miệng mà nhắc tới những việc trong nhà.Lý Hải phát hiện ra rằng, vị Lâm đốc quân vô cùng anh dũng trên chiến trường này khi đối mặt với Lâm Cảnh Vân thì lại là một người cha giàu tình yêu thương. Anh có thể nhìn ra rằng, cậu thiếu niên ấy dưới sự bảo vệ của cha sống vô cùng tốt, từng cử chỉ lời nói đều thể hiện rằng cậu là người đơn thuần hiếm thấy, nhất là khi nói chuyện, giọng nói còn mang theo tiếng ngân nhẹ, khiến người ta bất giác mềm lòng.

Cứ tới rồi lại rời Lâm gia, Lý Hải càng để ý Lâm Cảnh Vân nhiều hơn, anh nhận ra rằng chàng thiếu niên này cực kỳ thích ăn đồ ngọt, Lý Hải tự thấy rằng mình còn tới Lâm viên làm phiền dài dài, nên có lần tới liền mua một hộp đồ ngọt. Anh vẫn nhớ như in hình ảnh cậu thiếu niên lần đầu tiên thấy tay anh cầm theo hộp đồ ngọt thì hai mắt liền sáng lên, muốn nhận nhưng lại phải nhìn thái độ của cha, đợi đến khi Lâm Quốc Khôn âm thầm cho phép, cậu mới vô cùng vui vẻ mà ôm lấy, còn thì thầm rằng Lý đốc quân thật có lòng, loại bánh ngọt này rất khó mua đấy.

Nhận được nụ cười vô cùng ngọt ngào và lời cảm ơn dịu dàng của
Lâm Cảnh Vân, người không thích dùng quà cáp nịnh nọt người khác như Lý đốc quân liền cảm thấy rằng tặng quà cũng có cảm giác thành tựu lắm đấy chứ, thế nên từ sau lần đó, mỗi lần tới Lâm gia thì đều mua tới một hộp đồ ngọt. Anh cũng không biết vì sao nữa, hoặc có thể là do thích nhìn thấy khuôn mặt mềm mại đáng yêu ấy cười tràn ngập hạnh phúc nhiều hơn nữa chăng.

Lâm Cảnh Vân cũng thấy ngại mỗi khi tay không nhận đồ từ Lý Hải, cậu nghe ngóng được Lý Hải không thích ăn đồ ngọt, bèn làm lương cao không đường mời lại anh. Cả hay mới đó mà đã trở thành bạn thân trong mảng đồ ăn, đến nỗi Lâm Quốc Khôn còn phải phàn nàn rằng Lâm Cảnh Vân còn để tâm đến Lý Hải nhiều hơn cả người bố ruột là ông đây. Mỗi lúc như vậy, Lâm cảnh vân liền ngại đỏ mặt mà không nói gì, Lý Hải cũng chỉ biết vờ cười theo mấy tiếng.

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, Lý Hải đến Bình thành cũng đã được nửa tháng, công việc tới tay cũng khá nhiều, anh đã không gặp Lâm Cảnh Vân mấy ngày nay rồi, hôm nay Lâm Quốc Khôn mời anh tới nhà nói có việc cần bàn. Bàn công việc xong xuôi, Lâm Quốc Khôn bị gọi gấp đến trạm tuần tra, để lại Lý Hải chờ trong nhà, đợi ông về sẽ cùng dùng bữa, uống rượu, Lý Hải không thể từ chối, chỉ có thể đồng ý.

Lúc đang rảnh rỗi đi bộ, anh bất giác đi đến sau viện, nhìn thấy Lâm Cảnh vân trong dáng vẻ như lần đầu gặp gỡ, tay cầm miếng bánh ngọt, hòa vào những cánh hoa dành dành đang bay bay trong gió, thiếu niên vẫn khoác lên mình chiếc áo trắng tinh khôi ngồi đó, ánh nắng dường như đang thiên vị cậu, dịu dàng chiếu lên khuôn mặt trắng trẻo mềm mại ấy, ngôi đình vốn dĩ vô cùng bình thường nhưng dường như nhờ sự có mặt của cậu mà cũng trở lên vô cùng xinh đẹp.

[Transfic][ZeeNuNew] Dành dành đệm hương_栀子伴香Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ