Tớ không có thích cậu

304 11 0
                                    

Thật sự là cô ngốc đến mức độ nào vậy Hứa Dương Ngọc Trác ?

Cô dễ dàng tin lời hắn, để hắn lợi dụng cô như vậy, bây giờ cô nhìn đi...

Hắn hôm nay diện hàng hiệu ở trên người..kiêu ngạo gác chân lên bàn, xung quanh hắn là mấy em gái đú đa đú đỡn nịnh hót, trên bàn để vài bịch bột màu trắng, có cả rượu nữa, tay hắn cầm điếu cần sa rít một hơi rồi nhả ngói lung tung, sau đó lại hôn hít với mấy con đàn bà kia..thật khó coi...

Bà Trương đứng trong bếp nhìn ra, nhíu chặt chân mày..vẻ mặt không vui thấy rõ, bà đi ra..hắn thấy bà liền phả khói vào mặt bà làm bà ho sặc sụa :

- Khụ..khụ, con lấy tiền ở đâu ra mà mua đồ hiệu rồi còn ba cái thứ này nữa.

- Bà già..hỏi nhiều vậy để làm gì ? Tiền ở đâu ? Dĩ nhiên là tôi lấy từ con nhỏ ngu ngốc kia.. haha nhà nó giàu khủng khiếp, tôi nói mấy câu cho nó tin tôi cứu nó cho nên tôi muốn tiền nó liền đưa cho tôi..đẹp mà dễ tin người quá~ Haha !

Hắn thấy bà Trương định đem mấy bịch bột trắng đi, liền đứng lên xô ngã bà, giận dữ quát mắng :

- Thứ này ngốn bao nhiêu tiền của tôi đấy ! Bà muốn đem bỏ đi à ?

Thân là con nhưng hắn lại chẳng coi bà ra gì cho dù bà là người đã sinh ra hắn, hắn đưa tay lên đánh bà thì Trương Hân đã nhanh tay hất mạnh ra...

- Ai cho mày đụng vào tao hả đồ kinh tởm này ?

Mặc kệ cho hắn la hét chửi bới, cậu cúi xuống đỡ bà Trương đứng lên, hỏi han bà vài câu sau đó quay sang nhìn hắn, hắn vênh mặt thách thức..cậu nhếch môi, vung tay đấm vào mặt hắn một cái làm hắn gãy mất mấy cái răng..còn chảy máu mũi, Trương Bảo tức giận toang đánh lại thì nhận thêm cú lên gối vào bụng :

- Trương Hân..đừng đánh anh con nữa, hãy mặc kệ nó đi.

- ...

Cậu trừng mắt với hắn xong bỏ đi lên phòng, thay quần áo ra ngoài, lúc đi xuống còn nghe hắn nói hắn sẽ mách ông Trương về chuyện này.

Vâng vâng..anh cứ việc mách đi, ông ta chắc rất tự hào về đứa con trai vô dụng còn nghiện ngập đủ thể loại như anh lắm.

Buồn phiền trong lòng ngày một lớn, bà biết đứa con trai của mình đã sa đọa từ lâu..nhưng bây giờ lại còn lợi dụng sự tin tưởng của con gái nhà người ta để lấy tiền ăn chơi đàn đúm...

Trong khi...đứa đã cứu con bé kia...là Trương Hân chứ không phải nó...

-•-

Ánh đèn đường màu vàng soi rọi, bóng dáng mảnh mai sải bước nhanh trên vỉa hè, vừa lúc nãy Hứa Dương có nhận được cuộc gọi của mẹ Trương Hân , bác ấy hẹn cô ra quán cafe để nói chuyện gì đó...cô không biết là chuyện gì nhưng giọng điệu của bác ấy có vẻ nó..quan trọng..

Vừa đẩy cửa bước vào quán cafe đã lập tức trông thấy bác ấy vẫy tay với mình :

- Hứa Dương, bác ở đây !!

- Bác gái, bác hẹn con ra ngoài muộn như vậy là có chuyện gì quan trọng ạ ?

Bà ra hiệu cho cô ngồi xuống, đẩy menu qua bảo cô hãy chọn đồ uống đi, trời tối còn hơi lạnh nên Hứa Dương chọn cho mình một ly sữa chocolate nóng :

Bạn Học Trùm Trường [Hân Dương]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ