Địch Phương - Phương Đa Bệnh tự đào hố như thế nào

554 46 2
                                    

Nguồn: https://miea776252.lofter.com/post/779d5ac4_2b9b59e30nh

Địch Phi Thanh X Phương Đa Bệnh

【 nhập hố đoạn ngắn 】

“Ai, ngươi như thế nào ở chỗ này a? Mới nãy người nọ là ai a?” Phương Đa Bệnh nhìn bóng dáng người nọ dò hỏi.

Thấy Địch Phi Thanh không đáp ngược lại chuẩn bị rời đi, hắn ngăn người lại, “Ngươi đứng lại, vừa lúc Lý Liên Hoa không ở, ta có việc muốn hỏi ngươi.”

Hắn giơ tay chỉ vào Địch Phi Thanh, như là đang nhìn một cái tiểu hài tử không nghe lời, “Ngươi hôm nay vì sao phải động thủ với hắn?”

Thấy người chắp tay sau lưng, còn không nói lời nào, Phương Đa Bệnh lại nói: “Đừng có không nói lời nào, ta biết ngươi tuyệt đối không phải gia nô đầu sắt, cho nên ta hỏi ngươi, ngươi tiếp cận chúng ta đến tột cùng có mục đích gì?”

Tầm mắt Địch Phi Thanh dừng ở trên mặt Phương Đa Bệnh, thiếu gia khuôn mặt trắng nõn nhìn không ra nửa điểm sợ hãi, thấy hắn như vậy, Địch Phi Thanh khó được dịp nổi lên tâm tư muốn dọa người.

Nhưng cuối cùng đầu ngón tay sau lưng khẽ nhúc nhích, nói: “Ngươi cảm thấy trên người của ngươi có điểm nào đáng giá để ta tiếp cận?”

“Ngươi!” Phương Đa Bệnh thấy hắn biểu tình bất động, nhưng mạc danh từ bên trong nhìn ra vài phần coi khinh, hắn nói: “Quả nhiên là hướng về phía Lý Liên Hoa mà tới.”

Địch Phi Thanh cười lạnh một tiếng, “Bằng không hướng về phía ngươi tới sao?”

Phương Đa Bệnh quay đầu, lại xem trở về, “Tính, bổn thiếu gia không cùng loại người võ công kém như ngươi so đo, lười cùng ngươi nói.”

Nói xong, Phương Đa Bệnh chạy đi.

Địch Phi Thanh nhìn bóng dáng tiểu thiếu gia, hướng về phía y? Tựa hồ cũng không phải không được.

Cũng không biết hắn chịu nổi không.

Nghĩ, khóe môi khẽ nhếch.

...........

Thời điểm Lý Liên Hoa khen thưởng Phương Đa Bệnh một chén chè cẩu kỷ hạt sen tê cay...

“Này là cái gì nha? Chè hạt sen thêm ớt?” Phương Đa Bệnh ghé sát vào thấy rõ vật trong chén là gì, chỉ nghĩ muốn né xa ba thước.

Hắn nghe Lý Liên Hoa nghiêm trang giới thiệu, tuy có chút ý động tâm nhưng vẫn là không nguyện ý động thủ, “A Phi!” Hắn nghiêng đầu hô.

“Ngươi buổi tối hôm nay biểu hiện không tồi, chén canh này thưởng cho ngươi.” Hắn đại khí nói.

“Không……”

Địch Phi Thanh lời nói còn chưa xuất khẩu, miệng đã bị bưng kín, hắn có chút thất thần nhìn tay tiểu thiếu gia, tim đập như ma.

Phương Đa Bệnh không phát hiện ra, còn đang nói: “A Phi, A Phi, ngươi hôm nay biểu hiện tốt như vậy, chén canh này nên cho ngươi hưởng dụng.”

Nói, hắn nhìn về phía Lý Liên Hoa bên kia cười tủm tỉm, tới gần Địch Phi Thanh vừa nói: “A Phi, ngươi hôm nay ăn xong chén chè cẩu kỷ hạt sen tê cay này, ta cái gì cũng đều đáp ứng ngươi.”

Đến nỗi đáp ứng cái gì trước sau không có đề cập tới, đợi lát ăn xong, liền xem như hắn chưa nói qua, Phương Đa Bệnh nghĩ như vậy.

Địch Phi Thanh nhìn tiểu thiếu gia tâm tư viết hết trên mặt, “Xác định cái gì cũng đáp ứng ta?”

Phương Đa Bệnh liên tục gật đầu, “Ân ân! Đều đáp ứng ngươi.”

Địch Phi Thanh duỗi tay, “Mang tới đây đi.”

Mặc kệ tiểu thiếu gia có cái tiểu tâm tư gì, chỉ cần đáp ứng rồi, thì hắn luôn có biện pháp đòi lại.

End

///////////  Mẹ kế bonus.

Đấy, Phương Tiểu Bảo đã tự bán mình như thế đấy.

Một ngày nào đó, Địch Phi Thanh nhàn nhã nhìn Phương Đa Bệnh như con thỏ bị dồn vào phía chân tường, quẫn bách muốn cắn người, hắn hừ cười "không phải nói yêu cầu gì cũng đều đáp ứng?"

Hai má Phương Đa Bệnh đỏ lựng như trái sơn tra, gân cổ thề chết không sờn, lại ấp úng mà đáp "Nhưng cũng không thể... Thương thiên hại lý như vậy!"

"Ha!?" Địch Phi Thanh lúc này chỉ muốn đè người ra mà hôn, muốn nhìn xem nếu rặng mây hồng trên mặt y lan ra toàn thân trông sẽ thuận mắt như thế nào, bất quá, cũng không thể vội vàng doạ chạy người ta.

"Như thế nào sẽ thương thiên hại lý? Ta chỉ nói Kim Uyên Minh còn thiếu một vị Minh chủ phu nhân không phải sao, hiện tại có người thực hiện lời hứa liền vừa vặn. Lại nói, Bách Xuyên viện cùng Thiên Cơ Đường có dạy người nó lời không giữ lời?"

............

Bùm bùm, tâm trí Phương Đa Bệnh nổ đến không ngốc không đền tiền, cứ như vậy mơ mơ hồ hồ bị người ta chuyển hộ khẩu tới Kim Uyên Minh...

Liên Hoa Lâu đồng nhân all Phương Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ