Có những ngày Jisung tỉnh dậy với dự cảm không lành, cộng thêm cái chứng nghĩ nhiều khó bỏ của cậu thì y như rằng hôm đó chỉ toàn những điều tồi tệ.
Những ngày như thế thường đến kèm với những dấu hiệu cảnh báo để Jisung sớm chuẩn bị tinh thần. Nhưng cũng có những ngày, đời nổi hứng trao cậu một cú lừa không kịp trở tay.
Cụ thể, hôm ấy: thời tiết đẹp, hoa anh đào bung nở rợp trời, công viên gần sông Hàn không quá đông đúc dù đang là giờ cao điểm. Mọi thứ đều lý tưởng quá mức như thể muốn hét lên cho mọi người biết hôm nay là một ngày không thể tuyệt vời hơn.
Jisung ngồi thừ trên băng ghế gỗ, cố đánh lạc hướng bản thân bằng khung cảnh tươi sáng xung quanh, tự dặn lòng rằng đời vẫn còn đẹp sao. Nhưng cảm xúc mà nỗi buồn đem lại cho con người bao giờ cũng lớn hơn niềm vui. Vậy nên dù có vô vàn điều tốt đẹp ở ngoài kia, Jisung vẫn bị mắc kẹt trong cái lí do chết dẫm đã biến hôm nay thành một ngày tồi tệ, rất tệ, tệ nhất cuộc đời cậu.
"Chúng tôi đánh giá cao thời gian và công sức của bạn. Nhưng chúng tôi đang tìm kiếm cái gì đó chín chắn hơn."
Từng câu từng chữ vẫn còn văng vẳng bên tai cậu, át đi mọi tiếng ồn trắng của môi trường xung quanh.
Jisung đến buổi gặp mặt trong tình trạng hết sức tả tơi: cái bụng đói meo, tay run và mi mắt giật giật vì thiếu ngủ trầm trọng. Nhưng không thể phủ nhận sự thật là chàng ca sĩ đã rất hào hứng với cuộc gặp mặt này. Cuộc gặp mặt đầu tiên và cũng là chính thức của cậu với một hãng thu âm. Cơ hội thực sự để Jisung tiến thêm một bước trong sự nghiệp ca hát của mình.
Jisung đã làm phiền Chan quá lâu, cụ thể là từ lúc hai anh em hay tin tuyển dụng đến giờ. Họ làm việc không ngừng nghỉ với các sản phẩm âm nhạc, Chan đã chia sẻ studio của mình với Jisung, còn giúp cậu chuẩn bị về cả thể chất lẫn tinh thần cho buổi gặp mặt. Anh Chan quá tốt, là một trong những người mà cậu quý trọng nhất trên đời. Và Jisung không thể tin mình đã để cho y phải thất vọng.
"Em đừng để bụng mấy lời đó quá. Những lời nhận xét có lúc dễ nghe, cũng có lúc gay gắt quá mức cần thiết mà. Hãy học cách cho qua. Em vẫn còn nhiều cơ hội lắm, đừng nản lòng." Vừa rời khỏi phòng họp là Chan liền an ủi cậu ngay, dù sự lo âu đã chiếm lấy Jisung trước cả khi y kịp mở miệng. Tay y vẫn đặt trên vai cậu suốt quãng thời gian tưởng như vô tận trong thang máy, tì nhẹ nhằm giữ cho đối phương đứng vững. Ánh mắt lo lắng của Chan vẫn còn ám ảnh Jisung đến giờ, khiến cho cảm giác tội lỗi trào lên nuốt chửng lấy cậu.
Jisung đã may mắn thế nào mới gặp được một người anh tuyệt vời như Chan. Vậy mà cậu lại khiến y phải lo lắng. Đã khiến y thất vọng.
"Chủ đề mà chúng tôi hướng tới hơi khác những gì bạn đem đến ngày hôm nay."
Jisung cố hít vào một hơi thật sâu. Thất bại. Cậu có thể cảm nhận được nó, nhịp tim của mình vang lên khắp nơi, trong dạ dày, trong hộp sọ, bên dưới lớp da nơi yết hầu lên xuống theo từng cái nuốt khó khăn.
Đầu gục giữa hai tay, Jisung thử hô hấp một lần nữa, đếm nhẩm mỗi lần cậu hít vào thở ra nhưng không lần nào đếm được quá ba nhịp.

BẠN ĐANG ĐỌC
Trans | MinSung • Chúng Ta Của Sau Này
FanficKể về Jisung và Minho, hai tâm hồn đồng điệu tìm thấy nhau giữa chốn đô thành phồn hoa, trong chuyến hành trình chinh phục ước mơ của mỗi người. Một câu chuyện tràn ngập tiếng cười, khó khăn và cả những giọt nước mắt. ・゚♫♪・° Thể loại: hiện đại, thàn...