"Cậu làm sao tới được đây?"
"Sao anh lại ra ngoài..." Hai người đồng thời nói, nhưng Vương Nhất Bác còn chưa nói hết câu. "Sao anh không nói với em sẽ ăn tối ở bên ngoài."
Tiêu Chiến không quan tâm, anh quay người đi về phía xe mình. Vương Nhất Bác vừa rồi còn nghĩ liệu có phải Tiêu Chiến đang tức giận, nhưng hiện tại hắn đã dám chắc 100%.
Hắn vội vàng nói tiếp, "Anh không trả lời tin nhắn cũng không nghe điện thoại của em. Trời lạnh như vậy chỉ mặc hai lớp quần áo, lỡ tối về bị ốm phải làm sao." Vương Nhất Bác không ngừng bên cạnh lải nhải.
Beta mày nhíu ngày càng chặt, Tiêu Chiến đi thẳng đến ghế lái. Nhưng mông anh còn chưa kịp chạm ghế, Vương Nhất Bác đã một chân chen trước vào trong xe.
"Cậu làm gì vậy?" Tiêu Chiến lần này cũng không phải nũng nịu hỏi "Em làm gì a?", Vương Nhất Bác cảm thấy đầu mình có hơi đau.
Hắn không biết tại sao Tiêu Chiến lại đột nhiên tức giận, dù vậy alpha vẫn đẩy Tiêu Chiến vào ghế phụ.
"Em đưa anh về." Chiếc xe im lặng xuất phát, Tiêu Chiến không muốn cùng Vương Nhất Bác đánh nhau trên đường, nếu không anh sẽ trở thành chủ đề được tìm kiếm nhiều nhất tối nay và tình yêu cao đẹp mà hai người ra sức xây dựng trước công chúng không chừng cũng sẽ sụp đổ.
Tình yêu giả tạo và lời nói của omega buổi trưa hiện lên trong đầu khiến khiến Tiêu Chiến vô cùng khó chịu. Mối quan hệ giữa anh và Vương Nhất Bác trong thời gian này thực sự rất hỗn loạn, nghĩ đến việc họ đã là hai người đàn ông trưởng thành chứ không phải trẻ con nữa càng khiến Tiêu Chiến thêm khó chịu.
Hai người kết hôn vì quyền lợi của con trai, mặc dù bọn họ đã lâu không nhắc đến chuyện đó nhưng không có nghĩa là nó không tồn tại. Từ thiếu gia nói đúng, Vương Nhất Bác chỉ thích omega, chỉ có anh là tự phụ.
Chiếc xe dừng lại trước đèn tín hiệu giao thông, Vương Nhất Bác nắm lấy cổ tay Tiêu Chiến, "Sao lại lạnh thế? Anh uống rượu à? Trên người anh có mùi rượu." Hắn dịu dàng hỏi.
Beta muốn thoát khỏi vòng tay hắn, động tác giật ra không hề nhẹ. Anh nhìn khung cảnh tĩnh lặng bên ngoài cửa sổ, "Không cần cậu lo."
Tiêu Chiến hiện tại rất tức giận, nhưng Vương Nhất Bác có vắt óc suy nghĩ cũng hiểu vì sao. Đèn giao thông chuyển màu, hắn vì an toàn cũng không tranh cãi với Tiêu Chiến nữa.
Sau khi bọn họ thuận lợi về đến nhà, Tiêu Chiến bước ra khỏi xe với tốc độ nhanh nhất. Sự trầm mặc ở thang máy khiến hai bên đều rất không thoải mái, Vương Nhất Bác ngẩng đầu nhìn camera trong góc, "Anh có uống rượu không? Vừa rượu lại còn muốn một mình lái xe? Còn có không trở về ăn tối cũng không nói một lời—"
"Tôi đã không muốn nói với cậu mà cậu còn đi tìm tôi làm gì?" Tiêu Chiến quay người với vẻ mặt cáu kỉnh, anh không biết vì sao mình lại tức giận như vậy.
Không cần nghĩ cũng biết chính trợ lý đã nói cho Vương Nhất Bác mình đang ở đâu, Tiêu Chiến càng nghĩ càng thấy Vương Nhất Bác thật đáng ghét. Anh chưa bao giờ cảm thấy bản thân trở nên vô lý như vậy, Tiêu Chiến hiện tại chính là không dễ chọc.
BẠN ĐANG ĐỌC
BJYX | EDIT • Vay mượn
FanficTên gốc: 借种 Tác giả: 雪碧喝喝 Edit: Bò sữa biết bay Tình trạng: 17 chương Tag: Cưới trước yêu sau, ABO, Alpha thích Omega x Beta mượn "giống" sinh con, HE. "Ông chủ của tôi chính là người bố alpha của con tôi!!!" Edit phi lợi nhuận, tự đọc là chính. Bản...