Chương 7.1

1K 72 0
                                    

Môi Vương Nhất Bác áp lên cổ Tiêu Chiến, làm cảm giác run rẩy chạy dọc khắp người anh. Tiêu Chiến nghĩ Vương Nhất Bác thật sự đã rất say, anh thậm chí còn không thể dùng tay nắm lấy gáy của alpha.

Hành động không khác gì châm lửa đốt, alpha cứ nhắm lấy cổ anh cọ tới lui mà không có ý dừng lại. Tiêu Chiến đẩy Vương Nhất Bác, người đang say rượu ra, "Cậu tự cởi giày rồi đi vào phòng khách được chứ?"

Thỏa thuận là điều cần thiết đối với những kẻ say rượu, đúng như dự đoán, thái độ mềm mỏng của Tiêu Chiến khiến Vương Nhất Bác bất giác tuân theo. Nhưng Vương Nhất Bác người này vừa giẫm lên giày da, lại cứ không muốn buông tay Tiêu Chiến.

Khoảng cách từ cửa vào phòng khách cũng không quá ngắn, Tiêu Chiến dùng sức đỡ người, anh cảm thấy mỗi bước mình đi đều rất nặng nhọc. Vương Nhất Bác đã không tỉnh táo, anh nói gì hắn cũng không chịu buông ra, suốt dọc đường đi anh đã bị alpha hôn lén mấy lần rồi.

Đầu gối chạm vào sô pha, alpha cùng beta đang lảo đảo bên cạnh cả người đều ngã xuống sô pha. Mùi rượu hòa cùng mùi hương mà Tiêu Chiến chưa từng ngửi thấy xộc vào mũi, anh nghe thấy tiếng alpha xé miếng dán ức chế tin tức tố vang lên trong không khí.

Vương Nhất Bác hoàn toàn đi quá giới hạn, hắn dường như đã quên mất sự thật rằng mình là một alpha, hoặc có lẽ hắn chỉ đang quên giữa mình và Tiêu Chiến thực chất chỉ là một cuộc hôn nhân giả.

Họ bốn mắt nhìn nhau, Tiêu Chiến mờ mịt nhìn kẻ đang nằm đè lên người mình. Không phải trước đây anh chưa từng bị Vương Nhất Bác đè xuống, nhưng Vương Nhất Bác hiện tại say rượu so với khi tỉnh táo thật sự đáng sợ hơn rất nhiều.

"Em đã ngửi thử mùi sữa tắm và dầu gội của anh, nhưng nó không giống mùi trên người anh chút nào." Vương Nhất Bác nói.

Đồng tử Tiêu Chiến mở to, anh không bao giờ có thể nghĩ  Vương Nhất Bác có thể làm một chuyện như vậy. Ngửi mùi sữa tắm và dầu gội của người khác lại còn dám thừa nhận, Tiêu Chiến không khỏi nhìn Vương Nhất Bác với đôi mắt tán thưởng một lúc.

Nhưng người này dường như không quá quan tâm đến biểu cảm của anh, alpha cúi đầu không ngừng hít hà mùi hương trên người Tiêu Chiến. Từ trán đến khóe môi, anh nhất thời không biết làm sao đẩy người ra, bởi anh cảm nhận rõ thân dưới alpha đang hưng phấn.

"Vương Nhất Bác..." Tiêu Chiến nhỏ giọng gọi, nhưng giọng nói mềm mỏng của anh lại chính là thứ kích thích alpha càng thêm hung hăng.

Hắn chen đầu gối vào giữa hai chân anh, Vương Nhất Bác hai mắt trầm xuống. "Nhưng mà người anh quá thơm, ngay cả Thập Nhất còn cảm thấy trên người cha nó tràn ngập mùi thơm."

Giọng nói của Vương Nhất Bác rất chậm rãi, nhưng khi nghe thấy nhũ danh của đứa trẻ anh liền trở nên nhạy cảm hơn bao giờ hết. Tiêu Chiến cuối cùng cũng ý thức được mình nên giãy dụa thoát khỏi vòng tay của alpha, dù sao tư thế của hai người bọn họ thực sự rất không bình thường.

"Cậu đã quên những gì chúng ta thỏa thuận trước khi kết hôn rồi hay sao?" Tiêu Chiến có ý tốt nhắc nhở hắn.

Vương Nhất Bác sững sờ nhìn anh, trong giây tiếp theo, sự ngờ nghệch xuất hiện trên gương mặt hắn. Tiêu Chiến không biết liệu alpha có giả vờ hay không, dù sao hiện tại anh cũng cảm thấy Vương Nhất Bác như đang kiếm chuyện với mình.

BJYX | EDIT • Vay mượnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ