"Tae-i, nếu em muốn ăn bánh thì hãy hôn tôi một cái đi"
Ilay chỉ chỉ tay vào má mình, chờ đợi Jeong Tae-ui hôn mình, cậu bé Tae-ui kiễng chân lên cố gắng chạm tới má người đàn ông cao cao hơn cậu nửa thân người, Ilay mặc dù đã cúi người xuống thấp nhất có thể nhưng có vẻ đứa bé vẫn khá khó khăn để hôn vào má hắn
*Chụt*
"Em hôn rồi đó, cho em ăn bánh đi"
Ilay hài lòng, hắn đưa chiếc bánh kem dâu cho Tae-ui đang trong dạng trẻ con, cậu nhóc đón nhận chiếc bánh đầy sự vui sướng và bắt đầu ăn ngấu nghiến
*Đâu đó 30 phút trước*
Ilay đang ngồi trong phòng để làm việc, gỡ bỏ cặp kính khỏi mắt và xoa xoa hai đôi mắt đã dính lên màn hình máy tính gần một buổi sáng, hắn ngả lưng ra chiếc ghế, nhìn lên trần nhà thư giãn
"Ilay, nguy rồi, nguy to rồi"
Tiếng nói đầy hoảng hốt của Kyle vọng từ tận tầng dưới lên, hắn nghe thấy tiếng chân trẻ con chạy bình bịch trên sàn
" Nhà có trẻ con từ bao giờ vậy ? "
Hắn đứng dậy định tìm chủ nhân của tiếng chạy kia là ai thì cánh cửa được mở ra, một cậu bé khoảng 7 - 8 tuổi ngó đầu vào
"Anh là ai vậy ?"
Cậu bé chăm chăm nhìn vào hắn, Ilay cau mày khó chịu, hắn dùng tay nhấc bổng đứa trẻ lên và soi xét toàn thân thể
"Anh làm cái gì vậy ? Mau thả em xuống"
Thằng bé vùng vẫy tay chân loạn xạ, miệng liên tục la lớn, Ilay tay xách cổ áo thằng bé tiến ra ngoài cửa thì đột nhiên thấy Kyle hổn hển chạy đến
"Ilay, dừng lại, đó là Jeong Tae-i đấy"
"Thả em xuống"
Thằng bé dùng răng cắn một phát mạnh vào tay của Ilay khiến hắn nhăn mặt, tay thả cổ áo thằng bé ngã phịch xuống đấy. Đôi bàn tay trắng nõn giờ in hằn một vết răng trẻ con, hắn tức giận quay sang phía Kyle
"Anh nói thằng nhóc này là Jeong Tae-i"
"Đúng..đúng vậy, cậu ấy đã chẳng may uống phải viên thuốc mới được thử nghiệm"
Kyle lúc này vẫn đang ôm ngực do mất sức, tay chỉ về phía đứa nhóc đang nằm trên sàn
"Viên thuốc mới được phát minh bởi Jeong Jae-i, có khả năng biến người trưởng thành thành một đứa trẻ, thuốc mới chỉ đang trong quá trình thử nghiệm nên vẫn có lo sợ về tác dụng phụ của thuốc"
Ilay sau khi nghe thì cũng đã hiểu được nguyên nhân, hắn nhìn xuống đứa nhóc vừa ngã phịch một cái đau xuống sàn, cui người xuống và ôm đứa nhóc lên
"Anh...anh lại định làm gì nữa ?"
Giọng đứa bé như sắp khóc, môi mím chặt để ngăn nước mắt chảy, Ilay nhìn kĩ lại gương mặt của đứa , quả thực rất giống Jeong Taeui
"Em tên gì ?"
"Jeong.....Jeong Taeui"
"Tae-i, từ giờ cứ gọi anh là Ilay, được chứ ?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Fanfic Passion
FanfictionBộ truyện này mình viết theo chiếc idea nảy ra trong đầu, nên có tình tiết hoặc nhân vật không liên quan đến Novel. Câu chuyện này là fanfic đầu tiên mình viết nên nếu có gì sai sot mong được bỏ qua. Nếu có sai sót mong mn cứ comment nhiệt tình nha...