CHƯƠNG IV | KHÔNG ĂN KHÔNG UỐNG CÙNG BA ANH EM ĐỤ ĐỊT TỪ SÁNG ĐẾN TỐI, BỊ ĐỤ ĐẾN NGẤT XỈU.
Story by Lavender
"Anh Hạn ngoan, mau gọi nào." Phùng Thịnh vói tay lên phía trước túm lấy đầu ngực bị niết đỏ thẫm của Đông Hạn, tay kia di chuyển trêu đùa cửa huyệt đỏ ửng mở toang đang chảy ra dịch thể trong suốt.
Đông Hạn bị chọc ghẹo đến nứng, điên cuồng cọ cọ miệng lỗ hậu vào tay Phùng Thịnh, giọng run run nói: "Ưm ưm... Phùng Thịnh, Phùng Thịnh..."
Đông Hạn không ngừng nỉ non gọi tên Phùng Thịnh, nhiều đến mức khiến Phùng Oản và Phùng Duẫn Thiên đang bận rộn cháo lưỡi cũng phải để ý đến.
Phùng Oản phồng má, có hơi dỗi hờn: "Hừm, anh hai lại thừa nước đục thả câu, nhân cơ hội chiếm tiện nghi của ông xã Hạn!"
Phùng Thịnh tươi như mới cưới, liều mạng giữ vững biểu cảm bình tĩnh, giả vờ bản thân cũng rất bất đắc dĩ.
"Biết sao đây, chắc do anh ấy thích anh quá."
Hai người kia nhíu nhíu mày, chẳng thiết thực gì cả.
Tay Phùng Duẫn Thiên mò mẫm xuống con sò ngập nước dâm đãng của em trai, bắt lấy le đĩ, ra sức bóp rồi niết, khiến nước sướng từ lồn dâm ào ào ọc ra, kéo theo một tràn dài rên rỉ.
"Ưm hức, anh ba... Le đĩ, hức sướng quáaa ....~"
"Ha, dâm tiện này... Sao có thể dâm như vậy chứ hả?"
Phùng Duẫn Thiên vừa nói vừa vã bôm bốp vào lồn non tơ của bé đĩ trong lòng, cười như ngàn hoa đua nở.
Anh ta bĩu môi chà chà miệng lồn đã bị cặc của Đông Hạn đụ nát bấy, nụ cười có chút tiếc nuối cũng có chút cợt nhả: "Chán thật đấy! Lồn dâm của bé đĩ bị Hạn ca chịch hỏng rồi. Thôi vậy, Oản Nhi ngoan, để anh ba đụ nốt lỗ đít của em nhé?"
Phùng Oản ngoan ngoãn gật đầu, tay đưa ra phía sau nắm lấy hai cánh mông mập mạp, vạch ra để lộ cái lỗ đít múp rụp đang tiết ra dâm thủy, cặp mắt quyến rũ chảy nước, hẩy hẩy mông thịt vào con cặc đang nứng đến sắp phát nổ của Phùng Duẫn Thiên.
Phùng Duẫn Thiên vỗ cái bốp lên mông thịt đã đỏ ửng, đẩy hông một phát lút cán vào lỗ đít ngập nước dâm. Anh chủ ăn cặc sướng, cao hứng hét lớn.
Bé đĩ dâm này...
Đông Hạn quan sát một màn anh em loạn luân này mà thần trí điên đảo, nhìn buồi khủng đang đụ địt thả ga trong lỗ đít chặt ních của anh chủ nhà mà vực dậy cơn nứng cặc.
Lại muốn địt mạnh địt mẽ vào lỗ lồn ấm áp của anh chủ nhà a.
Đang trong vòng vây suy nghĩ, Đông Hạn không nhận ra đang có một bàn tay hư hỏng lần mò vào trong lỗ đít mình, thứ đồ hình trụ cứng cáp nóng hổi đặt ngay ngắn nơi cửa huyệt dâm đãng, từ từ ma xát các nếp uốn, chà đến lòng hắn bắt đầu rạo rực.
"Anh Hạn..." Phùng Thịnh trầm giọng gọi tên anh, hai tay ôm lấy hai chân hắn dạng sang hai bên, để lộ hoàn toàn cảnh xuân dâm mỹ.
Đông Hạn bật ra vài tiếng nức nở, cảm nhận đầu khấc to lớn đang chầm chậm tiến vào lỗ đít, tâm lý sinh ra một cỗ sợ hãi vô hình.
"Anh trai ngoan, gọi em."
"Hức,... Phùng Thịnh..."
Phập ---
Anh ta phịch một phát lút cán. . .
"A..." Tay chân Đông Hạn mất kiểm soát bấu chặt lấy hai vai Phùng Thịnh, không để hắn có thời gian làm quen nam nhân đã đẩy mạnh động tác đâm rút kịch liệt, nắc như vũ bão vào lỗ đít đang tiết nước dầm dề.
Đông Hạn nức nở càng to, hắn cảm thấy vừa đau đớn vừa sung sướng kỳ lạ. Rõ ràng trước hắn mới là người hãm hiếp người ta, giờ lại biến thành người ta cưỡng bức hắn.
Quả báo trong lời đồn đây sao --
Con cặc to béo đang nện liên hồi trong lỗ đít hắn so với bốn ngón tay hoàn toàn bự hơn nhiều, nong cái lỗ giăng tơ hơn ba mươi năm của hắn thành lỗ cống to tướng, khiến dịch thể văng tung toé khắp sàn trải thảm lông.
Trước mặt, anh chủ ngọt nước cũng đang bị hiếp lỗ đít giống như hắn, còn với tần suất tàn bạo hơn nhiều.
Dường nhận ra ánh mắt không bình thường nhìn mình, Phùng Oản ngẩng đầu lên nhìn ngược lại hắn, tiếp đó cười một cái, mê hoặc nói: "A a... Lồn dâm lại muốn, hức, bị cặc ông xã lắp đầy... a a~"
Phùng Duẫn Thiên vừa nhấp hông đụ vừa cười to, tét bướm nộn mấy phát chan chát, làm hai cánh bông đỏ ửng run rẩy, càng phun nước tung tóe: "Một con cặc đúng là không thể thoả mãn con đĩ dâm này mà."
"Hạn ca có muốn giúp Oản nhi không nào?"
Nói rồi, Phùng Duẫn Thiên nắm lấy hai dò của Phùng Oản, di chuyển đến gần chỗ của Đông Hạn cũng đang bị đụ tàn bạo.
Trước mắt như có dư ảnh, ở nơi cửa đít cặc to vẫn đang tăng cao nâng suất, khoảng lưng chừng giữa đau đớn và sung sướng chính là nơi hắn đang đứng, cơ bản không thể phân rõ phái trái đúng sai.
Chỉ biết hiện tại đang sướng chết mẹ.
Cu Đông Hạn vì tần suất liên hồi của Phùng Thịnh mà lắc lên lắc xuống hơn cả cái sex toy, Phùng Duẫn Thiên liền mang lồn của Phùng Oản đến, nuốt gọn thân con cu nóng rẫy, bú đến tận buồi dái cũng muốn nuốt vào trong.
"A hic, đừng, đừng mà..." Đông Hạn sắp thăng thiên tới nơi, vội vàng giữ lấy tay người phía sau, cầu xin trong vô vọng.
Tất cả như dừng lại vì lời nói của hắn, cả ba anh em nhìn hắn chăm chăm, như đang nhìn một món đồ quý hơn cả kim cương hột xoàn.
Khoảnh khắc hắn nghĩ rằng mọi chuyện rốt cuộc cũng kết thúc, Phùng Oản đột ngột thít chặt lồn, Phùng Thịnh nắm chặt lấy người hắn càng thúc hông mạnh bạo hơn, mỗi lần đi ra đều lưu lại một cái quy đầu, phập một cái là vô tận góc. Phùng Duẫn Thiên cũng hùa theo anh em, ôm lấy người em út một cách nhẹ nhàng, hơn cả máy dập mà địt đít đĩ, chịch phát nào là tiêu hồn phát đó, đồng thời biến lồn bé yêu thành cái sex toy chính hiệu, tuốt lấy tuốt để gây thịt của Đông Hạn trong hang động ẩm ướt mềm mại.
Khoái cảm tứ phía khiến hắn nứng sảng rên la, cuối cùng cũng không trụ nổi nữa mà rút súng đầu hàng, bắn dòng tin nóng lỏng vào lồn bé con, lỗ đít phía sau thít chặt, vắt thứ to cứng kia đái cạn tinh.
Không biết đã phải trải qua bao cơn địa chân kinh hồn đoạt phách nữa, chỉ biết hắn hết bị Phùng Thịnh đút cặc thì tới Phùng Duẫn Thiên nhấp cu vào đít hắn, buồi hắn cũng không thoát khỏi cái lồn ngập ngụa tinh lúc nào cũng nứng chảy nước của Phùng Oản.
Nguyên một ngày, Đông Hạn bị ba con người đó chơi đến sắp biến thành cái xác khô.
«☹»
BẠN ĐANG ĐỌC
『NP/THÔ TỤC』 TÊN TRỘM KHÔNG MAY MẮN - LAVENDER
De Todo❌THÔ TỤC, NP, NTR, CAO H, SONG TÍNH, INCEST, LÔI,. . . ❌ Cân nhắc trước khi lọt hố ạ!! ☆ 📝𝙨𝙪𝙢𝙢𝙖𝙧𝙮: Bước vào con đường trộm cướp, tôi bị mục tiêu đọo thừa sống thiếu chết. ❆ 💫 Vai diễn chính: Đông Hạn | Phối hợp diễn: Phùng Oản, Phùng Thịnh...