"Um..." Những tia nắng chói chang của buổi sáng sớm len lỏi qua khe cửa sổ mở hé từng chút tấn công vào mắt làm tôi chợt tỉnh giấc. Đầu óc vẫn còn ong ong, cũng có chút đau đầu, buồn nôn nữa, chắc là do men rượu vẫn còn trong người
*Cạch* Tiếng mở cửa vang lên và 1 bóng dáng xuất hiện sau cánh cửa. Là cậu nhóc cấp 3 ở quán bar tối hôm qua ! Đầu tóc thằng nhóc ẩm ướt rũ xuống mắt, những giọt nước nhỏ giọt ngấm vào chiếc áo phông trắng nó đang mặc khiến cho xương quai xanh và làn da trắng nõn của nó như thoắt ẩn thoắt hiện, lấp ló qua lớp áo trong suốt. Có vẻ như cậu ta vừa mới tắm xong thì phải. Tôi nghĩ trong đầu, lén lút nuốt một ngụm nước bọt.
Mà bây giờ tôi mới để ý, đây không phải phòng tôi !
"Ồ, anh dậy rồi sao ? Đúng lúc tôi đang định lên đánh thức anh"
"Đây là đâu ?"
"Nhà tôi. Tối qua anh nôn xong ngủ luôn tong nhà WC nên tôi đã đưa về đây. Ông chủ sẽ mắng tôi nếu tôi mặc kệ anh ở đó"
"Ra vậy. Cảm ơn"
"Không có gì- Nếu dậy rồi thì xuống ăn sáng. Đồ vscn tôi đang để trên đầu giường, quần áo của anh tôi đã mang đi giặt, lát nữa anh có thể lấy về" Thằng nhóc chỉ vào mấy thứ mà nó bảo rồi bỏ ra ngoài. Tôi uể oải bước dậy khỏi giường và rời khỏi phòng ngủ của nó
Ừm- nói là phòng chứ thực ra đây chỉ là 1 căn gác mái nhỏ, có giường, có tủ quần áo, có bàn học và được dọn dẹp rất sạch sẽ, ngăn nắp. Nhà của nó là 1 nhà trọ ở khu tập thể. Đáng lẽ đây là phòng dành cho 1 người nhưng có vẻ như vì đây là tầng 2 nên nó được đặc cách sử dụng luôn cái gác mái. Vậy cũng tốt, không gian coi như rộng rãi hơn một chút. Vscn xong tôi bước ra ngoài thì một mùi hương thơm phức từ món cháo thịt bay xộc vào mũi
"Ăn đi. Ah đã xuống khá nhiều đêm qua, nên chắc bh vẫn còn buồn nôn. Mấy món kia chưa ăn được"
"Cảm ơn nhóc" Chưa cần thằng nhỏ nói hết câu tôi đã ngồi phịch xuống sàn, bắt đầu công cuộc nhâm nhi bát cháo nóng hổi mà nó chuẩn bị cho
"Em ở đây 1 mình ?" Tôi ngước lên nhìn cậu nhóc đang vừa gặm bánh mì vừa chăm chú lướt đt ngồi đối diện
"Ừm"
"Thế ba mẹ nhóc đâu ?"
"...Họ đã qua đời nhiều năm về trước rồi" Nó im lặng một chút rồi mới trả lời
"Xin lỗi..." Có vẻ như tôi đã hỏi thứ không nên hỏi thì phải...
"Không sao, anh đừng để ý"
"Nhóc là học sinh cấp 3 đúng không ? Sao lại làm thêm ở quán bar ?" Tôi nói và hướng ánh mắt về phía bộ đồng phục cấp 3 đang treo trên tường
"Đơn giản là vì tiền lương ở đó cao, vậy thôi ạ. Với lại chỉ là quán bar cho sinh viên KKU thôi nên ko sao đâu" Nó nhún vai
"Anh cũng là sinh viên trường KKU nè, có thể thi thoảng sẽ gặp nhau đó. Có muốn làm quen khôg ?" ( Anh zai quên cục cuê của mình rồi hở =)))
"Oke tùy anh thôi"
"Anh là Boun Noppanut- sinh viên năm 4 khoa Kỹ Thuật" Tôi cố nở nụ cười tươi tắn nhất có thể với thằng nhóc
![](https://img.wattpad.com/cover/348703475-288-k203057.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
GẶP ANH DƯỚI MƯA
RomanceDưới cơn mưa tầm tã không ngớt , giống như cú va đập và anh mắt ngỡ ngàng ta trao cho nhau 7 năm trước , trong khung cảnh tĩnh lặng ấy , con tim ta chính thức xác định bến đỗ cuối cùng của cuộc đời .