38

165 25 2
                                    


Môi anh đang chạm môi cậu, Xuân Trường mở mắt anh cũng như Ngọc Chương với đôi mắt mở to. Xuân Trường vội chống tay mà đứng dậy, anh đỏ mặt mà bối rối nhìn cậu vẫn còn đang nằm, mái tóc cậu xoả xuống làm che đi đôi mắt khiến anh không thể nhìn rỏ cậu đang nghĩ gì.

Tim Xuân Trường như loạn nhịp, hơi thở cũng trở nên gấp gáp anh vội xin lỗi rồi chạy về phòng mà đóng sầm cửa lại. Ngọc Chương không có ý định ngồi dậy, cậu đưa tay chạm môi của mình nơi đây còn vương chút hơi ấm của ai đó. Gương mặt Ngọc Chương bỗng hồng lên, nơi trái tim đã một phút lỡ nhịp, Ngọc Chương cố gắng ngồi dậy nhưng rồi mới phát hiện ra lưng cậu đang rất đau.

Ngọc Chương cố gắng nghiêng người rồi bám víu vào cửa phòng mà gượng đứng dậy. Cậu cứ thế mà bám theo vách tường rồi cố gắng lê thân lên chiếc giường của mình. Ngọc Chương thả mình trên chiếc giường, sự êm ái làm nơi đau của cậu có chút đau nhưng vẫn thoải mái hơn hẳn so với nằm dưới sàn.

[ Lập Thành. ]

[ Vâng thưa giám đốc, cậu có chuyện gì sao? ]

[ Anh đưa bác sĩ tới đây ngay cho tôi. ]

[ Vâng. ]

Ngọc Chương vứt điện thoại sang một bên, cậu cố gắng gượng người ngồi dậy nhưng lại rất vô vọng, cậu không thể ngồi dậy được. Ngọc Chương tức giận đập mạnh tay xuống giường trong lòng không ngừng chửi rủa cuộc đời nhưng cậu vẫn thấy may là vì anh không bị thương.

Xuân Trường sau khi đóng cửa lại thì ngồi sụp xuống, gương mặt ngày càng đỏ bừng như quả cà chua. Anh cũng đưa tay lên chạm môi mình, môi anh vẫn còn vương vấn cái lành lạnh của Ngọc Chương. Anh còn nhớ rõ cảm giác khi đó, môi cậu rất mềm nhưng nó lại lành lạnh rất đặc biệt khiến anh không thể quên, dù gì đây cũng chính là nụ hôn đầu của anh, không hẳn là hôn thật sự nhưng vẫn tính là hôn rồi nhỉ?

Xuân Trường trong lòng hoang mang mà leo lên giường, anh ôm chặt con gấu bông vào lòng gương mặt vẫn không giảm đi phần đỏ ửng đáng yêu, Xuân Trường vùi mặt mình vào trong gấu bông hơi thở dần dần trở nên đều đặn, anh dần chìm vào giấc ngủ.

Không bao lâu sau Lập Thành cùng Hạo Hiên bác sĩ riêng của Ngọc Chương hiện đang làm tại X đã có mặt tại Bùi Gia. Nhận ra có khách ông Bùi liền ra ngoài đón tiếp phải phép.

- Chào giám đốc Bùi.

- Lập Thành? Cậu đến đây làm gì vậy?

- Tôi không biết, giám đốc Vũ kể tôi dẫn bác sĩ đến đây.

- Cậu ta bị bệnh sao?

Ông Bùi ngạc nhiên nhưng rồi cũng dẫn Lập Thành và Hạo Hiên lên phòng Ngọc Chương. Lập Thành đưa tay gõ cửa thì bên trong Ngọc Chương ừ một tiếng, hắn mới mở cửa vào thì không khí lạnh lẽo bên trong căn phòng khiến cả ba nổi cả da gà. Lập Thành, Hạo Hiên cùng ông Bùi bước vào phòng, Ngọc Chương vẫn nằm đó không động đậy.

- Giám đốc Vũ cậu bị bệnh sao?

- Ngã đau lưng.

Ngọc Chương muốn ngồi dậy, Lập Thành thấy vậy liền tới mà đỡ cậu dậy. Hạo Hiên nãy giờ không lên tiếng, anh ta lẳng lặng lên gần cậu mà vỗ một cái thật mạnh lên nơi lưng cậu khiến cậu a một tiếng rồi trừng mắt nhìn anh ta.

『 Right2T / Ver / Drop 』Tôi Thèm Quản Cậu?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ