C12: Cậu tháo máy trợ thính giúp mình được không

160 19 2
                                    

Ngày hôm sau Từ Tân dậy rất muộn, hơn nữa đầu anh còn đau như sắp vỡ ra.
Anh tựa đầu giường thật lâu, thậm chí còn muốn lấy thuốc lá ra khỏi ngăn kéo.
Nhưng nghĩ đến việc Quýnh Mẫn đang ở nhà mình, có lẽ cậu không chịu được mùi khói thuốc, nên anh nhịn lại.
Từ Tân không chịu nổi mùi hôi trên người, nên anh tắm rửa thay quần áo rồi mới đi ra ngoài.

Căn nhà rất tĩnh lặng, không có tiếng động gì.
Từ Tân cho rằng Quýnh Mẫn đã ra ngoài hoặc còn đang ngủ, nên vào phòng bếp tự rót nước cho mình.

Từ Tân uống mấy ngụm.

Sáng nay anh không muốn đi làm, nên bèn mở tủ lạnh nhìn lướt qua xem có gì để ăn trưa không, thì thấy có một đĩa cánh gà được bọc kín bằng màng bọc thực phẩm ở trong ấy.

Bấy giờ anh mới nhớ ra xế chiều hôm qua Quýnh Mẫn bảo để phần cho anh.

Đến lúc anh rời khỏi phòng bếp, thì Quýnh Mẫn cũng đi ra từ phòng mình.
Thoạt trông, có vẻ đêm qua cậu không được ngon giấc, cứ dụi tay lên mắt hoài, dụi đến độ đỏ cả lên.
Từ Tân bèn đi qua nhắc cậu: "Làm vậy không tốt cho mắt đâu."
Quýnh Mẫn à ờ, ngẩng đầu liếc anh, rồi đi qua rót nước cho bản thân.

"Hôm nay cậu không cần đi làm sao?" Quýnh Mẫn hỏi.

"Không muốn đi, bên mình làm ở nhà cũng được." Từ Tân nói.

"Vậy thì tốt." Quýnh Mẫn đáp.

Chẳng rõ vì sao, Từ Tân lại có cảm giác có lẽ hôm nay Quýnh Mẫn không mong anh ở nhà.

"Đêm qua cậu đưa mình về à?" Từ Tân bật di động lên nhìn lướt qua, "Mình phát hiện sau khi mình xỉn, di động có lưu lịch sử cuộc gọi và tin nhắn WeChat với cậu."

"Ừ," Quýnh Mẫn đi tới, cùng ngồi xuống cạnh bàn ăn với Từ Tân, "Một đồng nghiệp của cậu gọi, tên là Lý Dật Tư... chắc thế, hôm qua mình nghe không rõ lắm. Nhưng nói chung là anh chàng bảnh bao đeo kính ấy."

Nghe lời miêu tả của Quýnh Mẫn, Từ Tân biết cậu không nhớ lộn tên Lý Dật Tư, nhưng vẫn thấy khó chịu một cách lạ kỳ.

"Ừ, cậu ta làm sao." Giọng điệu Từ Tân lạnh đi.

"Anh ta gọi điện bảo mình tới đón cậu, mình lái xe cậu đưa cậu về," Quýnh Mẫn ôm cốc, cúi đầu nhìn nước, rồi bỗng ngẩng lên, "Cậu nặng lắm đấy, Từ Tân."

"Thế à?" Từ Tân cảm thấy Quýnh Mẫn có vẻ hơi ấm ức vì phải đưa anh về.

"Cảm ơn cậu," Từ Tân đáp ngay, rồi lại nói thật cẩn thận, "Đêm qua mình đã gây thêm phiền phức cho cậu rồi."

"Không sao." Quýnh Mẫn không nhấc cốc lên, mà cúi xuống nhấp một ngụm nước.

Hôm nay họ vẫn làm việc cạnh nhau, nhưng Quýnh Mẫn có vẻ trầm lặng hơn.

Cậu đã vẽ xong thiết kế, giờ đang ở công đoạn chọn vải.
Từ Tân không hiểu vụ này, nên không nói năng gì với cậu.

Máy tính của anh quay về phía cửa sổ, Quýnh Mẫn không thấy được, vì thế Từ Tân bắt đầu quang minh chính đại nghiên cứu làm sao để cưa cẩm Quýnh Mẫn.

Dựa theo thói quen làm việc của Từ Tân, đầu tiên anh mở một bảng Excel, viết tên đầu đề: Kế hoạch theo đuổi, thời hạn một tháng.
Bên trái anh điền ngày tháng, bên phải ghi công việc cụ thể phải làm.
Đầu tiên, Từ Tân nhập tặng hoa mỗi ngày.

[Chuyển ver][Từ Tân-Trương Quýnh Mẫn] Ở lại bên anhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ