Oneshot

419 48 3
                                    

Satoru thật sự yêu thích những lần thức dậy cùng Yuuji trong khoảng thời gian giữ cậu ở tầng hầm. Và trong những ngày này, hắn lúc nào cũng luôn là người thức giấc trước tiên. Dẫu bọn họ phải chen chút cùng nhau trên chiếc giường hẹp kê vào sát góc, nhưng Satoru lại chẳng cảm thấy có bất tiện gì. Cơ thể Yuuji sẽ vô thức áp vào bên hắn, mỗi lúc một gần hơn trong giấc ngủ. Khi Satoru tỉnh dậy vào sáng sớm, hắn sẽ có một Yuuji ngay ở trong lòng, và chỉ cần đơn giản choàng cánh tay mình qua cơ thể cậu, Satoru đã có thể dễ dàng ôm lấy Yuuji. Cảm giác ấm áp và hơi thở đều đều của cơ thể thiếu niên ngủ say trong lòng hắn tạo cho Satoru một cảm giác bình yên dễ chịu rất con người. Thứ cảm giác hắn vốn chưa từng gặp lại sau ngần ấy năm.

Buổi sớm trong căn hầm tăm tối, vốn chẳng có sự hiện diện của ánh ban mai hay gió trời. Bầu không khí của nơi này lúc nào cũng luôn ẩm ướt. Bất kể ngày hạ nắng đổ vàng ươm cũng chẳng làm sao hông khô nổi nơi này. Mùi ẩm mốc cũng vì vậy không cách nào tẩy sạch được đi. Ánh sáng tờ mờ của ngọn đèn trần duy nhất phủ lên những món đồ nội thất cũ kỹ, những bức tường gạch nung đỏ chuyển dần sang nâu, hay là thân thể bọn họ trên giường, càng khiến cảm giác u ám của nơi này thêm trĩu nặng. Ngày hay đêm cũng chẳng khác biệt gì.

Nhưng những buổi sáng tỉnh dậy thế này, dẫu là trong bầu không khí đậm đặc mùi ẩm mốc và hoàn toàn thiếu vắng sự hiện diện của ánh mặt trời, lại trở thành đặc biệt với Satoru. Đó là lúc hắn thường giả vờ như vẫn ngủ, hàng mi trên đôi mắt xanh nhẹ nhàng khép lại khi Yuuji trong lòng hắn cựa mình. Satoru kín đáo cảm nhận từng cử động nhỏ nhất của Yuuji trong giấc ngủ giả vờ, cảm nhận cơ thể nóng hỏi áp sát bên người khẽ khàng động đậy. Hơi thở của cậu sẽ chờn vờn trên mặt hắn khi Yuuji ngửa đầu quan sát Satoru. Thỉnh thoảng, ngón tay cậu sẽ kín đáo đưa lên, tò mò trượt theo đường nét gương mặt hắn, sóng mũi, sườn mặt. Satoru đeo lên mặt mình vẻ tĩnh lặng hoàn hảo của kẻ ngủ say, nhưng khóe môi lại vô thức cong lên. Ánh sáng trong căn hầm quá yếu và bóng của chính Yuuji đổ lên người Satoru đã giúp hắn che giấu gần như tất cả chuyện này.

Satoru luôn yêu thích những ngày như vậy. Nằm dài ra trên giường vào buổi sáng, bỏ mặc cuộc sống bận rộn và đống nhiệm vụ chất chồng hắn muốn lãng quên ở bên ngoài cánh cửa khép chặt của căn hầm. Lục Nhãn hé mở khi Yuuji cuối cùng cũng đã quyết định thôi không nhìn hắn nữa. Sức nặng của cơ thể nằm cạnh hắn rời đi, mang theo cả hơi ấm Satoru đã dần trở nên quen thuộc. Mùi ẩm mốc trở nên đậm nồng hơn tất thảy. Satoru nhíu mày, người nghiêng qua, giấu một nửa gương mặt khó chịu vào trong gối, mùi của Yuuji bám lại trên đó khiến hắn dễ chịu hơn phần nào. Satoru thở dài, một bên mắt đẹp kín đáo mở ra. Hắn yên lặng quan sát Yuuji di chuyển khắp căn phòng, bước chân chậm rãi như vẫn còn chưa tỉnh ngủ. Tiếng nước chảy xuống từ vòi, tiếng ly tách chạm vào nhau. Yuuji sẽ chuẩn bị bữa sáng cho cả hai người. Nhanh nhẹn và luôn cẩn thận không tạo ra quá nhiều tiếng động như thể sợ mình sẽ đánh thức Satoru. Mái tóc hồng vụt qua lại giữa bức tường ngăn, cho đến khi xuất hiện trở lại với hai đĩa thức ăn trên tay mình. Mùi thức ăn khiến bụng Satoru cồn cào. Nhưng hắn vẫn chưa thỏa mãn để mà thức dậy. Satoru sẽ lại nằm như vậy thật lâu, trong giấc ngủ giả vờ Yuuji chưa từng hay biết.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Sep 30, 2023 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

Jujutsu Kaisen | Never-endingNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ