Chương 01: Gia nhập Phi Báo đoàn

641 22 5
                                    

Tháng ba xuân noãn hoa khai, hai chú chim nhỏ màu vàng bận rộn bay tới bay lui, đôi uyên ương đã chọn một cây hạnh xinh đẹp khỏe khoắn làm ngôi nhà mới nuôi con trong năm tới. Trung tướng Giang Dương có mái tóc màu hổ phách trẻ tuổi nhất của đế quốc Bố Tân nhấp một ngụm cà phê thơm, hít thở hơi thở ngọt ngào của mùa xuân trong ánh nắng ấm áp.

Lính cần vụ và cảnh vệ trong quan xá cố gắng nhẹ bước chân, không ai lớn tiếng ồn ào trong sân, vị tướng trẻ ngồi dưới nắng chiều cuối tuần nhìn đàn én tha bùn, hưởng gió thổi hiu hiu, bất giác nhắm mắt lại, say sưa tiến vào mộng đẹp.

Chỉ có tiếng chuông điện thoại luôn thúc giục một cách hoảng loạn vội vàng. Giang Dương lập tức mở mắt ra, cầm điện thoại trên bàn trà nhỏ lên, bình tĩnh nói: "Giang Dương nghe."

"Lão đại..." - Ở đầu dây bên kia, trung tá Lâm Nghiên Thần tinh thông hội họa và là đoàn trưởng đoàn Phi Báo dùng một giọng điệu ngập ngừng hiếm thấy nói chuyện với anh.

"Ừ?" – Giang Dương sảng khoái duỗi người trên ghế nằm giống một con mèo đang phơi nắng, theo kinh nghiệm, Lâm Nghiên Thần hẳn sẽ không dùng giọng điệu này để nói về chuyện công, chưa kể bây giờ còn là một buổi chiều cuối tuần nhàn nhã.

"Có chuyện... có lẽ... à, chính xác thì cần phải hỏi ý kiến của ngài lần nữa." – Lâm Nghiên Thần cẩn thận lựa chọn từ ngữ, vẫn mang giọng điệu hơi có vẻ lúng túng dò xét.

"Sao vậy?" – Giang Dương cười khoái trá – "Nếu là chuyện riêng tư như cãi nhau với Lăng Hàn, có lẽ tôi nên yêu cầu hai người mang "gia sản" đến văn phòng của tôi một chuyến, chúng ta "nói chuyện" vui vẻ chút nhỉ?"

Có thể tưởng tượng khuôn mặt đỏ bừng của Lâm Nghiên Thần ở đầu dây bên kia, Giang Dương thoải mái đặt chân lên băng ghế, ngẩng đầu lên, hai đám mây trắng thân mật dựa vào nhau trên nền trời xanh thẳm nhàn nhã lướt qua.

"Không... Tiểu Hàn và tôi... đều rất ổn, thưa ngài." – Lâm Nghiên Thần mở đầu một cách khó khăn rồi khó khăn kết thúc một hơi đầy cam chịu – "Tôi gọi cho ngài để xác nhận việc bổ nhiệm của thiếu tá Tô Triêu Vũ."

"Hả?" – Giang Dương cau mày – "Tôi nhớ rằng hai ngày trước cậu đã gửi kết quả kiểm tra của Phi Báo đoàn đến văn phòng của tôi, thành tích của Tô Triêu Vũ đứng đầu trong cuộc đánh giá tuyển chọn. Mà tôi cũng đã nói với cậu, điều cậu ấy đến đoàn Phi Báo để rèn luyện là mong muốn của tôi, hơn nữa cậu ấy cũng rất vui. Bây giờ cậu còn muốn nói gì với tôi nữa đây? Tôi đã hứa rằng mặc dù cậu ấy rất đặc biệt và quan trọng với tôi nhưng đã giao cho cậu thì cậu chỉ cần nhận vào đoàn Phi Báo và sắp xếp chức vụ bình thường như một quân nhân mới thi tuyển vào năm nay là được. Nghiên Thần, tôi vẫn luôn tin tưởng năng lực và chừng mực của cậu."

"Dạ... lão đại..." – Giọng Lâm Nghiên Thần có vẻ đắn đo, cậu ấy chần chừ một lúc mới nói – "Tôi không có bất kỳ nghi ngờ gì về việc thiếu tá Tô Triêu Vũ được điều đến đoàn Phi Báo, thành tích và lý lịch của cậu ấy đều là tốt nhất, cũng không phải là tôi lo lắng về thái độ của ngài... Chẳng qua là, lão đại, tôi nói thật, tôi... kể cả khi ngài không vui tôi cũng nhất định phải nói, tôi không thể để một người gần như không có kinh nghiệm cầm quân làm đoàn phó Phi Báo, điều này cực kỳ không công bằng và nguy hiểm!"

[Huấn + Đam || Edit] HUYẾN LẠN ANH HÀO (3): BIÊN THÀNH ĐIỆP ẢNHNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ