#33

481 54 2
                                    




"Đừng có động vào đồ của tao."

Haruchiyo khẽ rít lên, mắt vẫn không rời khỏi cửa kính 1 giây nào.

Nhưng dù ra sao, Rindou vẫn nhìn rõ được là tay thằng đồng nghiệp đang run run, rõ là chưa rã đá xong.

—Mõm.

Rindou nghĩ thế, và gã lại chẳng việc đ*o gì phải sợ thằng đang lên cơn sảng, liền quật tay, định gạt cái nòng súng sâu hoắm đang chũa vào đầu mình ra chỗ khác.

Đúng như dự đoán của Haitani em, Haruchiyo mất đà ngay lập tức, nếu không chống tay vào cái giương chiếu hậu thì có lẽ hắn đã lăn đùng ra đất.

Có khoẻ gấp hai lần người bình thường thì phê pha cũng như nhau cả thôi.

Haruchiyo biết, và lần đầu tiên trong đời hắn ghét cái thứ thuốc lắc mà bản thân vẫn đang nhai nuốt hàng ngày như cơm đến như vậy.

Hắn cố mở con mắt của bản thân căng ra nhất cố thể, mặc kệ Rindou mà tiếp tục đập đập vào cánh cửa im lìm kia.

"Này? Tao phát cáu lên rồi-"

"SANZU."

Người trong xe cuối cùng thì cũng ra ngoài, làm cả Rindou lẫn Haruchiyo đều giật nảy mình.

Sanzu Haruchiyo gõ lộc cộc gọi em vù chỉ muốn phá đám cuộc đi chơi này thôi, chứ đâu có ngờ là em sẽ chạy ra và quát vào mặt hắn thế này đây??

Em thở hắt, nhìn nhìn vào bạn trai cũ một lúc rồi dường như đã ra quyết định về một điều gì khó khăn lắm.

"Haitani, anh về trước đi. Tôi sẽ đưa Sanzu về."

"Cái gì?" Rindou trợn mắt, không thể tin được là bản thân vừa bị đuổi đi.

Hết bất ngờ, gã lại chuyển sang săm soi cặp đôi bất đắc dĩ trước mặt. Như thể nếu phát hiện ra được em đang ra một tín hiệu khẩn cấp nào đó, Rindou sẽ đập ngay cái thằng ranh con kia mà không chần chừ.

Tiếc là điều đó không xảy ra.

Em chỉ nhìn gã một cái rồi cười xoà, kéo một tay Haruchiyo cũng ngơ ngác không kém rồi đi về hướng ngược lại.

"Anh Haitani, tôi xin lỗi về việc hôm nay nhé. Bye bye."

Nói rồi, em đẩy cái tên bạn trai rầm một cái vào ghế phụ rồi đóng cửa.

Haruchiyo nuốt nước bọt cái ực, từ cái lúc mà Haruka ra ngoài là hắn im lìm, tỉnh cả sảng.

Mắt hắn chớp chớp, hết nhìn người bên cạnh đang thở dài rồi lại nhìn sang Rindou đang lủi thủi lên xe đi về. Dù không hiểu sao, nhưng hắn bỗng nhiên thấy hình ảnh này đáng xem đáo để, khoé môi câu lên, cười hì hì với bạn gái cũ bên cạnh.

Em thì không có vui vẻ như thế.

Trời đất, liệu nếu vừa nãy em không chạy ra thì có phải chăng đầu của Haitani Rindou đã lủng một lỗ rồi?

Làm ảnh hưởng tới người khác làm em bực bản thân mình là một, bực cái tên bên cạnh đang nhăn nhở kia là mười.

—Còn cười nữa??? Vui vẻ gì mà cười?

| Chết mòn |Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ