33

445 39 0
                                    

Đến năm thứ ba đại học, Thẩm Tại Luân thường tham gia thi đấu. Bởi vì đã đánh dấu, mặc dù cậu không cần phải che giấu thân phận omega, nhưng vì phòng ngừa rắc rối, cậu vẫn tiếp tục giả làm beta.

Lúc đầu, Lý Hi Thừa không đi cùng Thẩm Tại Luân, mãi cho đến một ngày khi bốn người đi ăn khuya, Chanh Nhỏ vô ý nói có alpha thi đấu với Thẩm Tại Luân rồi nhìn trúng cậu, đang theo đuổi bằng mọi cách.

Lý Hi Thừa không thích điều này. Hắn liếc liếc mắt, "Lần sau cậu đi thi đấu, tôi muốn đi cùng."

Thẩm Tại Luân mờ mịt, "Cậu đi làm gì, không phải giáo sư muốn cậu cùng làm một hạng mục à?"

"Đi vài ngày không sao."

Chanh Nhỏ phát hiện một câu nói đã thay đổi không khí, bèn im lặng vùi đầu vào ăn.

Thẩm Tại Luân hoàn toàn không để chuyện này vào lòng, nên tập luyện vẫn tập luyện. Rất nhanh đã đến ngày thi đấu, cậu về ký túc sắp xếp quần áo chuẩn bị đi. Lưng đeo ba lô đi xuống, vừa lúc đụng phải Lý Hi Thừa. Cậu chạy chậm lại gần, ôm lấy vai hắn hôn một cái, gặm một miếng, khiến môi Lý Hi Thừa hồng lên mới cười, "Sao vậy, đặc biệt qua tiễn tôi hả?"

"Tôi đã nói là đi cùng cậu rồi mà."

"Cái gì?"

"Thi đấu."

Thẩm Tại Luân hơi kinh ngạc, ai lại đi thi đấu còn mang theo người nhà. Trọng điểm là cậu sẽ nhịn không được mà ấy ấy với Lý Hi Thừa, dậy không nổi thì thi đấu kiểu gì.

Thẩm Tại Luân bày tỏ từ chối, hắn cười nhạt, nên làm thế nào vẫn cứ thế mà làm, mặc kệ sự phản đối của cậu.

Lên xe ra khỏi thành phố, có đuổi xuống cũng không thể rồi. Thẩm Tại Luân bất đắc dĩ, giữa hai người luôn là cậu chơi xấu, giờ đến lượt Lý Hi Thừa lên cơn, cậu cũng đành chịu.

Lý Hi Thừa nhìn cậu xị mặt, vươn tay lên nhéo nhéo Thẩm Tại Luân: "Yên tâm, tối tôi không ngủ cùng phòng với cậu."

"Cái gì? Cậu không ở với tôi thì ở với ai?"

"Không có phòng đơn sao?"

"Đùa à, mọi người đều hai, ba người một phòng..."

Thẩm Tại Luân chợt ngậm miệng. Cậu là omega duy nhất trong đội.

Chanh Nhỏ có lúc tham gia thi đấu, có lúc không. Nếu Chanh Nhỏ không đi, huấn luyện viên sẽ phân Thẩm Tại Luân ngủ cùng beta. Mặc dù cậu thấy sắp xếp này cũng tốt, nhưng Lý Hi Thừa sẽ ghen.

Quả nhiên, gương mặt hắn đen xì, trực tiếp quay mặt đi, nhắm mắt vào, quãng đường còn lại mặc kệ Thẩm Tại Luân trêu chọc thế nào cũng không nói một câu.

Cậu có chút bực mình, "Lơ tôi cái gì, trong đội nhiều người như thế, tôi sao có thể õng ẹo muốn phòng đơn được. Hay là cậu không tin tôi?"

Lý Hi Thừa nghe vậy cuối cùng cũng mở mắt ra nhìn cậu, "Ý của cậu là, tôi ra nước ngoài với giáo sư cũng có thể ngủ cùng phòng với người khác?"

"Cậu dám!"

Lần này đến lượt Thẩm Tại Luân đen mặt, cậu thở gấp, lại không cách nào phản bác, chỉ biết ngồi đó gãi đầu, hồi lâu mới cau mày nói: "Sau này đi thi đấu tôi sẽ chi tiền ở phòng đơn. Cậu không được làm loạn lúc ra nước ngoài."

chuyển ver • heejake • ngồi lên, tôi tựNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ