youtiful

268 25 0
                                    

"Anh ơi"

"Ơi, anh đây"

"Em có nên ra mắt không nhỉ?"

Câu hỏi nói với anh cũng như tự hỏi. Nó nhẹ như lông hồng nhưng đâm thẳng, xát muối vào lồng ngực của Bang Chan.

"Đương nhiên là có rồi. Em đã cố gắng luyện tập biết bao nhiêu mà"

Seo Changbin vẫn trầm ngâm, không vui lên được.

Bang Chan hiểu, anh biết em đang đối mặt với thứ gì. Changbin vốn là người không nghĩ nhiều, rất lạc quan, yêu đời và truyền năng lượng cho người khác. Nhưng như vậy không có nghĩa là em không bị ảnh hưởng bởi những lời trên mạng.

Hôm đó, khi chỉ có Chan và Changbin ở studio. Em nói muốn tâm sự với anh. Changbin không muốn nói với Han Jisung vì sợ em lo. Em út 3racha lo lắng cho mấy anh lắm.

Trong khi các thành viên tất bật chuẩn bị cho ngày ra mắt, Changbin lên mạng đọc những bình luận mà netizen để lại trên chương trình sống còn của nhóm.

Một số ít bình luận cảm thán về khả năng rap của Changbin. Còn lại đa phần đều buông lời phán xét về ngoại hình của em. Em biết là em không có vẻ ngoài nổi bật trong mặt bằng chung của nhóm hay trong cái nghề idol này.

Nhưng những từ dè bỉu, chê bai ấy cứ găm thẳng vào lòng tự trọng của Seo Changbin. Changbin bất ngờ rồi hoang mang tự hỏi bản thân, có lẽ mình không đủ với kỳ vọng của họ.

"Em ơi, làm sao những người nhỏ bé như ta có thể thỏa mãn hết cộng đồng mạng? Trong khi những người đó không hề cố gắng cho bản thân mà ngồi yên bấm máy sỉ nhục người khác. Họ chỉ thỏa mãn bản thân khi dìm người khác xuống, không may rằng chúng ta là mục tiêu thôi", Bang Chan đau lòng nhìn người thương nghịch ngợm ngón tay.

"Nhưng như vậy thì có thể em không hợp ngành này?", Ánh mắt Changbin vỡ vụn, không có chút tự tin.

"Changbin à, em chưa bắt đầu đã muốn kết thúc rồi? Sao em chắc chắn không có người yêu thích em?", Chan hỏi với một nụ cười trên môi.

"Nhưng mà.."

"Thôi nào, đừng nghĩ về nó nữa, anh ở đây rồi"

Bang Chan vòng tay ôm lấy người nhỏ hơn. Changbin rúc vào vai áo của anh sụt sịt rồi dần biến thành tiếng nấc. Rồi trở thành khóc tu tu trong lòng anh. Lòng anh day dứt theo từng giọt nước mắt chảy xuống thấm ướt áo.

Seo Changbin mà anh biết là một Seo Changbin đáng yêu, sôi nổi, hoạt bát; là một người vui vẻ, truyền năng lượng đến người khác; là người giỏi giang, đam mê làm nhạc mà anh ngưỡng mộ; là người mà anh thương.

Nhưng bây giờ em ngồi đây trong vòng tay anh, khóc và nói ra hết những nỗi niềm giấu kín. Anh vừa xót vừa thấy may mắn. May mắn rằng Changbin còn tin tưởng anh để chia sẻ, để khóc trước mặt anh. Thà là để anh lo lắng chứ Bang Chan không muốn em gánh chịu những áp lực đó một mình.

Rồi khi Changbin đã dứt cơn khóc, anh mới thôi vỗ lưng em và cất lời nói. Giọng nói trầm ấm như bản đàn guitar nhẹ nhàng, giản dị mà thấm sâu vào tâm trí em.

"Changbin à, nghe anh này. Âm nhạc là đam mê của em đúng chứ?"

Changbin nhẹ gật đầu.

[SKZ] their songsNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ